Nguồn: Wikidich
Edit: Hana
Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Hào môn thế gia, Niên thượng công, Chủ thụ, Chim hoàng yến, Cẩu huyết, HE.
Ngay đêm trước lễ tốt nghiệp, Nguyễn Đan Thanh đang ở Mỹ thì nhận được điện báo, mới hay nhà mình đã cận kề phá sản.
Cậu vẫn giữ vẻ ngây ngô, hỏi mẹ qua điện thoại:
“Vậy học phí của con còn đóng được bao lâu?”
Mẹ cười như khóc:
“Nhà mình đã hết đường xoay xở rồi, không thể đóng nổi nữa. Con tự thu xếp ngày về nước đi.”
Nhưng chỉ còn một năm nữa là tốt nghiệp!
Nguyễn Đan Thanh: “… Vậy con tự nghĩ cách.”
— Nhưng biết nghĩ cách gì đây?
Nhà họ Nguyễn xưa nay nuôi cậu như một thiếu gia trong lầu son gác tía.
Nhưng rốt cuộc, Nguyễn Đan Thanh vẫn tốt nghiệp được.
Ngày về nước, cậu một mình rời khỏi căn biệt thự ở khu Đông Manhattan.
Thuận tay, cậu xóa luôn liên lạc của Chử Thế Trạch trong điện thoại.
Tin nhắn cuối của hai người vẫn còn dừng lại từ buổi sáng hôm đó.
Hôm ấy, cậu vừa bị giày vò suốt một đêm, cả người ê ẩm; còn Chử Thế Trạch thì như thường lệ, không một câu dịu dàng, xong việc liền đi luôn.
Nguyễn Đan Thanh: [Lần này anh đi bao lâu?]
Chử Thế Trạch: [Muốn quà gì thì tự đi mua.]
Nguyễn Đan Thanh: [Không cần.]
Qua rất lâu, Chử Thế Trạch mới nhắn thêm một câu:
[Nguyễn Đan Thanh, em đang giận tôi đấy à?]
Giọng điệu mang chút khó chịu.
Chử Thế Trạch – kim chủ của cậu.
Haiz, đúng là khó mà mở miệng được.
Vì kế sinh nhai, một thằng trai thẳng như cậu lại làm chim hoàng yến cho một người đàn ông suốt hai năm.
Nhưng cậu chưa bao giờ nghĩ sẽ mãi làm thế.
Nguyễn Đan Thanh tự hiểu rất rõ: cậu và Chử Thế Trạch vốn cách nhau xa như trời với bùn.
Với Chử Thế Trạch mà nói, cậu chỉ là một món đồ chơi mua vui, có cũng được, không cũng chẳng sao.
Cậu đã trả đủ cái giá cần trả, phần dư thừa cậu không cần.
Thế nên, việc cậu ra đi không một lời từ biệt, Chử Thế Trạch chắc chắn sẽ chẳng để tâm.