Lời vừa dứt, Chử Thế Trạch nghiêng đầu, chăm chú nhìn Nguyễn Đan Thanh.
Hàng mi quá dài khẽ rủ, trên gò má phác ra một bóng mờ dịu dàng, khiến đôi mắt hắn như phủ thêm tầng ôn nhu.
Chử Thế Trạch cũng chẳng tự biết nét mặt mình lúc này dịu dàng đến mức nào.
Trong lòng hắn thầm buồn cười: cái đồ nhóc này, lại bịa chuyện.
Đây không phải lần đầu tiên hắn nghe Nguyễn Đan Thanh thuận miệng bịa ra đủ thứ.
Trong miệng Nguyễn Đan Thanh, thân phận của hắn cứ xoay vòng như đèn kéo quân.
Hồi trước thì bày trò đóng vai thầy giáo – học sinh. Nguyễn Đan Thanh ngoan ngoãn bưng trà rót nước, miệng lí nhí gọi: “Việc nhỏ trò làm, rượu thịt thầy cứ dùng.”
Còn có lần, Nguyễn Đan Thanh nghiêm mặt thề thốt với một đôi vợ chồng già hỏi đường: “Đây là chú tôi.”
Chử Thế Trạch lúc đó cười lạnh: “Sao không nói thẳng ta là ba cậu luôn đi?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT