Săn Sói Bóng Đêm
Săn Sói Bóng Đêm
Trọn Bộ 3 ngày Hoàn
22 chương
14 45
12345
Mộc tiểu Thảo • Trọn BộHoàn

Chúng tôi không phải thiên thần, nhưng chúng tôi không mù lòa.

Tập 1: Ánh sáng không dành cho chúng tôi

Thành phố Crescent – nơi những kẻ có tiền, có quyền, có ngoại hình – mặc định được tha thứ.

Pháp luật ở đây không dành cho nạn nhân. Nó được viết bởi kẻ mạnh và bảo vệ kẻ mạnh hơn.

Trong một góc khuất giữa lòng thành phố, có một căn nhà trọ cũ kỹ số 43 – nơi ba cô gái sống ẩn mình sau ánh đèn văn phòng và lớp vỏ “nhân viên truyền thông” tại tập đoàn Zens. Nhưng đêm xuống, họ là thứ mà thành phố này không biết mình cần: bản án ngầm.

Không ai biết họ là ai.

Không ai nhớ khuôn mặt họ.

Không ai sống sót đủ lâu để kể về họ.

Chương 2: Cô gái tóc ngắn và vết nứt trong hệ thống

“Có một yêu cầu mới trong hòm thư đen.” – Alex nói, vừa đẩy bát mì ăn liền sang bên vừa gõ lách cách trên chiếc laptop đã được mã hóa đến mức Cục An ninh mạng còn khóc thét.

Cô gái với mái tóc ngắn cắt gọn, vẻ ngoài nhỏ nhắn như học sinh cấp ba, đôi mắt sáng như viên ngọc lạnh. Cô có thể bẻ khóa hệ thống ngân hàng trong vòng 10 phút, tìm ra mật khẩu iCloud của bất kỳ CEO nào trong vòng 3 giây, hoặc… gửi cho bạn lịch sử xem phim khiêu dâm của một bộ trưởng – nếu bạn thích.

Amanda, đang thoa lotion lên chân dài trong bộ áo ngủ mỏng tanh, lười biếng hỏi:

“Lại một ông nào nữa? Đừng nói với tôi là có thêm tên nào quay lén nhân viên phòng tạp vụ rồi cười cợt sau buổi họp.”

Jesica từ phòng bếp bước ra, tay cầm ly sữa, hỏi gọn:

“Tên?”

Alex búng tay. Màn hình lớn trên tường hiện lên gương mặt:

Dr. Raymond J. Hellsing – Trưởng khoa Tâm lý học, đại học Crescent, 42 tuổi. Đẹp trai, thành đạt, và… có sở thích chữa lành bằng cách làm tổn thương.

“Có ít nhất 7 nữ sinh gửi thư cầu cứu. Nhưng tất cả đều bị ‘cảnh báo’ sau khi mở miệng. Có camera giấu trong phòng tư vấn, micro trong dây thắt lưng, và danh sách nạn nhân được mã hóa trong ổ cứng giấu dưới sàn.” – Alex nói đều đều.

Jesica gật đầu.

“Chúng ta xử lý.”

Chương 3: Con mồi và mùi hương mê hoặc

Ba ngày sau. Một nữ sinh năm nhất tên là “Emily” đến tìm tiến sĩ Raymond. Tóc vàng uốn nhẹ, váy xếp ly, nước mắt ướt mi.

Đó là Amanda – đã hóa trang hoàn hảo đến từng chuyển động bối rối.

“Thầy ơi… em không kiểm soát được bản thân… Em nghĩ em bị hư…”

Giọng Amanda run rẩy, mềm như sương.

Raymond mỉm cười, tay nhẹ đặt lên vai cô gái. “Không sao. Em đến đúng nơi rồi. Thầy sẽ ‘giúp em’… hiểu bản thân mình hơn.”

Camera ghi hình, micro khởi động.

Nhưng hắn không biết rằng: mọi dữ liệu hắn từng ghi đã được Alex tái mã hóa, và mỗi hành vi hắn sắp làm đều bị ghi lại… từ chính hệ thống của hắn.

Chương 4: Cú đánh sau lưng màn hình gương

Khi Amanda rút lui “vì sốc tâm lý”, Raymond không biết rằng căn phòng tư vấn đã được gài lại toàn bộ hệ thống định vị và phát sóng nội bộ.

Jesica xuất hiện vào tối hôm đó – trong bộ đồng phục bảo vệ giả mạo, mang theo một vali đen.

Raymond vừa mở cửa thì bị đấm ngất tại chỗ.

Khi tỉnh lại, hắn bị trói vào ghế da – chính chiếc ghế hắn từng “trị liệu” nạn nhân.

Một màn hình bật lên. Clip gương mặt hắn, từng lời dụ dỗ, từng hành vi dơ bẩn… phát lại. Không che. Không cắt. Chỉ có hắn và tội lỗi.

Giọng Alex vang lên qua loa:

“Đừng lo. Chúng tôi không gửi clip này cho cảnh sát. Họ không có quyền lực ở đây.”

Amanda bước ra từ bóng tối, son môi đỏ máu, cười quyến rũ:

“Chúng tôi sẽ gửi cho… tất cả sinh viên của thầy.”

Jesica ghé sát tai hắn, lạnh như băng:

“Nếu anh còn sống sau ngày mai, thì hãy sống cho đàng hoàng. Còn nếu không… thì cũng tốt thôi.”

Chương 5: Bóng tối không bao giờ ngủ

Sáng hôm sau, mọi người ở Đại học Crescent đều nhận được một email ẩn danh. Video đính kèm. Tiêu đề đơn giản:

“Sự thật về bác sĩ chữa lành.”

Raymond biến mất khỏi thành phố trong đêm. Không ai biết hắn đi đâu. Không ai hỏi. Không ai dám nhắc lại.

Tại nhà trọ số 43, ba cô gái tiếp tục bữa sáng như mọi ngày. Ngoài kia, thế giới vẫn vặn vẹo như cũ. Nhưng họ biết – chỉ cần họ còn ở đây, còn bóng tối, còn công lý.

Alex liếc qua AlexNet – hệ thống quét thông tin tình báo ngầm của cô.

“Có vụ mới rồi.”

Amanda lười nhác:

“Đẹp trai không?”

Jesica đứng dậy, buộc tóc, cười nhẹ.

“Không quan trọng. Quan trọng là… hắn đáng bị trừng phạt.”
 

Các số gần nhất
Ứng Dụng TYT
Liên Hệ

TYT - Đọc và nghe truyện

Đầu trang

Người dùng bắt buộc phải tuân thủ quy định và pháp luật của quốc gia có liên quan khi xuất bản nội dung. Chúng tôi từ chối tất cả nội dung không hợp thuần thong mỹ tục, bạo lực, bất hợp pháp và sẽ huỷ chúng ngay khi phát hiện.

Các tác phẩm, bình luận, nội dung hoặc hình ảnh do thành viên đăng tải, người đăng phải chịu trách nhiệm. Nếu vi phạm, ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức khác, chúng tôi sẽ xác minh và gỡ ngay lập tức.

Bản quyền của các tác phẩm trên trang này (tiểu thuyết, bình luận, hình ảnh v.v.) thuộc về tác giả gốc. Trang này chỉ cung cấp chức năng tải lên, lưu trữ và hiển thị.