Phu Lang Dặn Ta Chớ Sống Buông Thả
Phu Lang Dặn Ta Chớ Sống Buông Thả
Đang ra 10 giờ
11 chương
104 97
12345
Đánh giá: 5/5 từ 3 nhận xét
Đam Mê Điền Văn • Đang ra

Lục Cảnh từng sống sót qua hai năm trong mạt thế. Nhờ năng lực mạnh mẽ, hắn lập được vô số chiến công, cuối cùng tận trung vì nước, lấy thân mình hi sinh.

Không ngờ sau khi chết lại bất ngờ xuyên tới một dị thế.

Lục Cảnh: … Không muốn nỗ lực nữa, thôi thì mặc kệ sống qua ngày vậy.

Hắn mua một căn nhà cũ nát trong núi, bình thường không có việc gì thì đi săn thú đổi lấy chút lương thực, sống qua ngày chỉ cần không chết đói là được.

Một ngày kia, vị lão đại phu từng cứu hắn không may qua đời, trước khi nhắm mắt gửi gắm Lục Cảnh chăm sóc tiểu ca nhi do mình nhận nuôi.

Tiểu ca nhi ấy sống một mình, bị lưu manh trong thôn thường xuyên quấy rầy. Bất đắc dĩ, Lục Cảnh chỉ đành đưa hắn về nhà cùng ở.

Tiểu ca nhi sống rất dè dặt, đối với Lục Cảnh lại hết mực săn sóc: giặt giũ, nấu cơm, quét sân, đêm xuống đốt đèn cho hắn, trời lạnh thì âm thầm khâu áo.

Lục Cảnh thấy vậy liền bảo: “Ngươi không cần vất vả như thế.”
Tiểu ca nhi nhỏ giọng đáp: “Những việc này… ta đều làm được.”

Lục Cảnh: … Thôi kệ, ngươi thích làm gì thì làm.

Về sau, Lục Cảnh chợt phát hiện, bản thân đã chẳng thể rời xa tiểu ca nhi vừa mềm mại vừa đáng yêu kia nữa rồi.

Lục Cảnh: … Phu lang, nhìn ta này.

Khi thấy tiểu ca nhi vì lo việc nhà mà vất vả gầy mòn, hắn rốt cuộc không thể tiếp tục sống buông xuôi.

Vì vậy, hắn từ bỏ cuộc sống buông thả, bắt đầu nghiêm túc kiếm tiền, quyết tâm nuôi dưỡng phu lang cho thật tốt.

Tiết Vân chẳng bao lâu trước vẫn còn sống an yên trong giàu sang, lại bất ngờ gặp biến cố, lưu lạc đến thôn Thanh Khê.

Hắn thông minh biết chữ, dung mạo thanh tú lại nổi bật. Thế nhưng trong thôn, người ta lại bàn tán sau lưng rằng thân thế của Vân ca nhi không trong sạch, khiến đến tuổi nên gả cũng chẳng ai đến mai mối.

Tiết Vân cũng không để tâm, yên bình sống với gia gia, mỗi ngày cùng ông hái thuốc, khám bệnh, cuộc sống tuy thanh bần mà an tĩnh.

Sau khi gia gia qua đời, Tiết Vân tự mình hái thuốc mưu sinh, chẳng ngờ lại bị lưu manh đuổi theo, sỉ nhục. May mắn được Lục thợ săn cứu giúp, bất đắc dĩ đành chuyển đến sống cùng hắn.

Tiết Vân tự thấy bản thân liên lụy người ta, để báo ân, hắn luôn đặt Lục Cảnh lên hàng đầu, trong ngoài đều lo toan chu đáo. Trải qua ngày tháng ở chung, hắn dần động lòng với vị thợ săn này.

Về sau, Lục Cảnh bất ngờ bộc lộ tài năng của mình khiến rất nhiều cô nương và ca nhi tranh nhau gả cho hắn, cả thôn đều chờ xem Vân ca nhi bị đuổi khỏi cửa.

Ai ngờ Lục Cảnh lại từ chối hết những người đến làm mai, quay đầu cưới luôn Vân ca nhi mà người người khinh thường kia.

Cô nương và ca nhi trong thôn nghiến răng nghiến lợi, cho rằng Vân ca nhi dùng thủ đoạn hồ ly tinh mê hoặc Lục Cảnh. Họ tin thời gian lâu dài Lục Cảnh thể nào cũng chán ghét mà bỏ hắn.

Thế nhưng, về sau hai người nắm tay cùng nhau buôn bán, làm ăn khắp Giang Nam Giang Bắc. Lục Cảnh thủy chung chỉ sủng một mình Vân ca nhi, không ít người trong thôn ôm ngực dậm chân, hối hận không kịp vì không sớm “xuống tay” giữ lấy Lục Cảnh.

Lục Cảnh: “Ai cũng muốn gả cho ta, nhưng ta chỉ muốn được dính lấy phu lang của ta.”

Tiết Vân: …

Các số gần nhất
Ứng Dụng TYT
Liên Hệ

TYT - Đọc và nghe truyện

Đầu trang

Người dùng bắt buộc phải tuân thủ quy định và pháp luật của quốc gia có liên quan khi xuất bản nội dung. Chúng tôi từ chối tất cả nội dung không hợp thuần thong mỹ tục, bạo lực, bất hợp pháp và sẽ huỷ chúng ngay khi phát hiện.

Các tác phẩm, bình luận, nội dung hoặc hình ảnh do thành viên đăng tải, người đăng phải chịu trách nhiệm. Nếu vi phạm, ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức khác, chúng tôi sẽ xác minh và gỡ ngay lập tức.

Bản quyền của các tác phẩm trên trang này (tiểu thuyết, bình luận, hình ảnh v.v.) thuộc về tác giả gốc. Trang này chỉ cung cấp chức năng tải lên, lưu trữ và hiển thị.