Hôm qua, sau khi từ chân núi trở về, Lý Uyên liền khóa chặt cửa phòng không chịu bước ra ngoài. Hắn giận đến mức chỉ muốn chết đi cho rồi. Trong mắt hắn, một kẻ như Vân ca nhi, xuất thân chẳng có gì đáng nói, mà hắn chịu nạp y đã là nhấc cao y lên rồi. Vậy mà Vân ca nhi lại dám cự tuyệt hắn?
Càng nghĩ hắn càng giận, trong lòng sinh ra oán hận, thậm chí cả Lục Cảnh cũng bị hắn hận lây.
Nếu không phải Lục Cảnh đưa Vân ca nhi về nhà, y tứ cố vô thân, thì dựa vào đâu dám từ chối hắn?
Trong lòng hắn nổi lên ác tâm, nghĩ rằng chờ đến một ngày có cơ hội, nhất định phải cho hai người kia trả giá thật đắt. Vân ca nhi không phải rất cứng cỏi sao? Vậy thì để y phải quỳ xuống cầu xin mình thương xót.
Hắn hừ lạnh một tiếng, ôm theo loại ảo tưởng méo mó đó mà ngủ.
Hôm sau tỉnh lại, nghĩ đến chuyện ngày hôm qua lòng vẫn chưa nguôi giận, nhưng hắn lại biến oán hận thành động lực đọc sách. Hắn muốn sớm ngày đỗ đạt, để có thể dẫm đạp hai người kia dưới chân.
Kỳ thi huyện sắp đến, hắn dứt khoát bỏ qua mọi tạp niệm, cầm sách lên đọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play