Tình Yêu Vượt Núi Biển
Sáu năm sau chia tay, Tần Vô Nguyệt đã trở thành một ngôi sao lớn.
Tôi luôn thấy anh ấy. Trên các bảng xếp hạng thịnh hành khắp mạng xã hội, trong những buổi hòa nhạc hàng chục vạn người, hay ở những bộ phim doanh thu phá kỷ lục.
Nhưng chưa bao giờ giống như bây giờ, anh ấy đang đứng trong căn penthouse tổng thống trên tầng 99.
"Tôi nghĩ, đã nhờ vả thì nên có chút thành ý chứ, phải không, bạn gái cũ?"
Anh ấy nhếch môi cười, tay cầm ly rượu vang đỏ, ánh mắt thong dong nhìn tôi:
"Cởi ra đi."
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , SE , Tình cảm , Ngược luyến , Đoản văn , 1v1 , Thị giác nữ chủ , Ngôi thứ nhất
Lời nhận xét của cá nhân người dịch:
Đây thật sự là một bộ tiểu thuyết vạch trần sự thật trần trụi phía sau ánh hào quang, nơi cái nghèo là xiềng xích, giới giải trí là vũng bùn, và đồng tiền, thứ quyền lực vô hình có thể nghiền nát cả tình yêu lẫn nhân tính mặc dù mình cũng như độc giả các bạn đều thấy rằng truyện không hề miêu tả một cách rõ ràng.
Khi con người sa vào thù hận trong tình yêu, lòng sẽ chẳng còn chỗ cho tha thứ, chỉ còn lại những mảnh vỡ sắc lạnh cứa vào tâm hồn, ngày một sâu hơn. Yêu thương khi biến dạng thành oán hận là thứ cảm xúc vừa đau đớn vừa độc hại, nó ăn mòn lý trí, khiến người ta bất chấp đúng sai, sống mãi trong bóng tối của quá khứ. Lúc ấy, danh vọng và đồng tiền không còn là phương tiện để sống tốt hơn, mà trở thành chiếc mặt nạ hào nhoáng để che giấu sự trống rỗng bên trong. Người ta lao vào nó như kẻ đói khát, tưởng rằng có thể khỏa lấp tổn thương, nhưng càng giành giật, lại càng lún sâu.
Cái nghèo không chỉ là thiếu tiền, mà là sự bức bối của một kiếp người bị giới hạn. Nó dồn người ta vào chân tường, khiến những giá trị từng tin tưởng bị đem ra cân đo mặc cả. Trong giới giải trí, nơi mọi thứ đều được đánh đổi, hào quang luôn đi kèm cái giá, đôi khi là danh dự, đôi khi là nhân phẩm. Có những sự thật kinh tởm bị che lấp bởi ánh đèn rực rỡ, những thỏa hiệp im lặng, những cú gật đầu cam chịu để tồn tại. Quyền lực và tiền bạc không làm con người xấu đi, nhưng chúng phơi bày bản chất và đẩy nhanh sự mục ruỗng của lương tâm.
Trong thế giới ấy, người ta dễ quên mất điều gì là đủ, quên mất vì sao mình bắt đầu. Và đến một lúc nào đó, khi đứng trên đỉnh cao, nhìn lại phía sau chỉ còn lại một khoảng trống rỗng không tình yêu, không bình yên, chỉ có nỗi cô độc chát đắng của kẻ từng nghĩ mình đã chiến thắng tất cả, mà thực ra đã đánh mất chính mình.
Cuối cùng mình xin cảm ơn các bạn đã đọc truyện nhé! Hẹn gặp lại các bạn ở những bộ truyện khác nhaaaa.