Mình đọc xong rồi, truyện hay và cực kỳ chữa lành lắm lun huhu. Giờ edit cho mng nhé. Nhớ hãy đọc lưu ý bên dưới của mình trước. Tks all.
!!!!!! Mình có lưu ý một chút xíu ở dưới khi mọi người quyết định đọc truyện. Xin cảm ơn.
Vì là 2 kiếp đổi công, đổi công, đổi công nên mọi người đọc cái này trc khi đọc văn án nhé. Nhất định phải đọc warning nhé.
Nguồn mình đọc : https://www.52shuku.vip/chongsheng/27_b/bjSYv.html
Edit: Thiên Trường
_______________
《Pháo Hôi Mỹ Nhân, Không Làm Nữa [Trọng Sinh]》 – Tác giả: Cam Hồi [Hoàn]
Văn án
Công: Tổng tài bá đạo, sủng vợ cuồng nhiệt
Thụ: Mỹ nhân tuyệt sắc, tâm cơ, giỏi “câu cá”
→ Tình tiết: Trước X sau yêu
→ Cả 2 nhân vật chính đều không hoàn hảo nhưng rồi sẽ dần trưởng thành theo tiên trình cốt truyện
→ Tình cảm phát triển theo thời gian, công luôn cưng chiều thụ
→ Độc giả khắt khe quá thì xin cân nhắc
Tên gọi khác: 《 pháo hôi mỹ nhân trọng sinh sau toàn viên hỏa táng tràng 》
Nội dung chính:
Diễm lệ kiêu ngạo, ngông cuồng tự tại – đó là hình ảnh của Diệp Tri Thu trong mắt người đời. Thế nhưng, ngay trước lúc chết, cậu mới bàng hoàng nhận ra rằng cuộc đời mình chỉ là một vở kịch dối trá.
Mẹ kế nham hiểm đẩy cậu vào cảnh thân bại danh liệt, người bạn từng tin tưởng tuyệt đối lại lạnh lùng phản bội, còn người cậu yêu sâu đậm suốt bao năm – Tề Hâm , hóa ra từ đầu đến cuối đều mang đầy toan tính và ác ý.
Vì Tề Hâm, cậu thu lại hết thảy tính khí ngang ngạnh, từ bỏ sự nghiệp và các mối quan hệ của mình, cam tâm tình nguyện làm một người tình dịu dàng hiểu chuyện. Thế nhưng, sau khi bị vắt kiệt hết giá trị còn lại, bị thao túng tâm lý (PUA) đến mức mất sạch tôn nghiêm. Đáp lại, thứ cậu nhận được lại chỉ là một tờ đơn ly hôn lạnh như băng — cùng với câu nói của Tề Hâm:
“Cậu ấy đã mệt rồi, tôi muốn cho cậu ấy một gia đình. Chúng ta ly hôn đi.”
Lúc ấy, Diệp Tri Thu mới tỉnh ngộ – hóa ra trong lòng Tề Hâm luôn giữ mãi một bóng hình mang tên “bạch nguyệt quang”.
Còn cậu, chẳng qua chỉ là một quân cờ, là kẻ thế thân hoàn hảo trong ván cờ đầy toan tính ấy.
Mang theo tất cả oán hận, Diệp Tri Thu bị tai nạn xe gieo mình xuống hồ nước lạnh...
Nhưng khi tỉnh lại, cậu phát hiện mình đã quay về mười năm trước – vào ngay cái đêm định mệnh lần đầu gặp Tề Hâm .
Kế hoạch trả thù chính thức bắt đầu.
Cậu từng bước lột sạch những gì mẹ kế chiếm đoạt, tự tay đẩy con ruột bà ta vào tù;
Cậu hủy hoại tương lai của người bạn phản bội, khiến hắn thân bại danh liệt, không chốn dung thân;
Cậu dùng chính cách mà Tề Hâm từng thao túng mình để hủy diệt hắn – khiến hắn mất hết tôn nghiêm, giấc mộng tan tành, chỉ biết quỳ dưới chân cậu, van xin tủi nhục.
Tề Hâm mang đầy ác ý tiếp cận Diệp Tri Thu, nào ngờ lại rơi vào lưới tình – yêu đến điên cuồng.
Hắn cam tâm tình nguyện làm con chó bên chân Diệp Tri Thu, để cậu giận dữ trút giận bất cứ lúc nào.
Nhưng khi lao vào màn mưa tầm tã để tìm người, hắn chỉ thấy một chiếc ô đen chặn trước mặt mình…
Dưới chiếc ô đó, một bàn tay thon dài mạnh mẽ ôm lấy Diệp Tri Thu, đưa cậu vào xe, ấn xuống ghế mà tùy ý hôn ngấu nghiến.
Mà người đàn ông ấy – lại chính là một nhân vật lớn chưa bao giờ dám mơ tới.
Tần Kiến Hạc, người nắm quyền sinh sát trong tập đoàn Tần thị, là kẻ lạnh lùng tàn nhẫn, quyết đoán như lưỡi dao khiến thương giới không ai dám đụng tới.
Người ngoài đồn rằng hắn là ác quỷ với thủ đoạn sắt đá, quanh năm không dính bụi trần, chưa từng gần nữ sắc – như một pho tượng Phật cấm dục, chỉ có thể ngước nhìn không thể chạm đến.
Cho đến một đêm nọ trong buổi tiệc, Diệp Tri Thu say rượu, vô tình ngã vào lòng Tần Kiến Hạc mà vùi mặt vào cổ hắn.
Cả hội trường lặng ngắt như tờ, ai nấy đều chờ xem trò hề...
Thế nhưng Tần Kiến Hạc chỉ thản nhiên ôm lấy cậu, không còn chút lạnh lùng thường ngày.
“Ngoan,” – giọng nói của hắn nhẹ nhàng như đang vỗ về món bảo vật mong manh,
“Về nhà với tôi nào.”
Khi hai người lướt qua đám đông, có kẻ tinh mắt nhìn thấy dưới cổ áo Tần Kiến Hạc – lộ ra một dấu hôn đỏ mới mẻ...
Đêm xuống, Diệp Tri Thu cười rạng rỡ, mũi chân trắng mịn chạm nhẹ lên ngực hắn, trêu chọc không lời.
Chỉ một giây sau, đã bị hắn phản đòn, nắm lấy bàn chân mảnh mai, cúi đầu hôn lên cổ chân trắng nõn.
“Thật muốn nhốt em ở nhà,” – giọng hắn trầm khàn, ánh mắt đầy chiếm hữu –
“Chỉ để mình tôi ngắm nhìn mà thôi.”
Hướng dẫn đọc truyện:
① Cả công lẫn thụ đều không hoàn hảo, sẽ dần trưởng thành theo tiến trình câu chuyện.
② Tình cảm nảy sinh theo thời gian, công sủng thụ, rốt cuộc vẫn là một chiếc bánh ngọt ngào.
③ Thụ có đôi chút thiên hướng "vạn nhân mê".
④ Ở kiếp trước, thụ từng kết hôn, còn công luôn độc thân.
⑤ Những độc giả yêu cầu phải hoàn mỹ không tì vết, áp đặt tiêu chuẩn quá khắt khe … xin cân nhắc trước khi vào đọc.
Từ khóa nội dung: Cường cường, Hào môn thế gia, Yêu sâu sắc, Trời sinh một cặp, Trọng sinh, Sảng văn
Tìm kiếm nhân vật: Diệp Tri Thu, Tần Kiến Hạc (Tần Dự)
Nhân vật phụ: Trích từ 《假少爷他不干了【重生】》(《Thiếu gia giả mạo không làm nữa [Trọng Sinh]》) bộ này cùng tác giả.
Khác:
Một câu tóm tắt: [Chính văn hoàn] Tổng tài sủng thê x Mỹ nhân câu dẫn
Chủ đề: Tôi là người quý giá nhất
Giới thiệu tác phẩm:
Diệp Tri Thu từng là một người rực rỡ kiêu hãnh, sống ngông cuồng và tự tại, nhưng đến tận trước khi chết, cậu mới bàng hoàng nhận ra cuộc đời mình chỉ là một màn kịch dối trá.
Mẹ kế độc ác khiến cậu bị mọi người quay lưng, người bạn từng tin tưởng lại tàn nhẫn phản bội, còn người yêu mà cậu dành trọn bao năm tình cảm – ngay từ đầu đã ôm đầy ác ý, tiếp cận cậu chỉ để hủy hoại cả cuộc đời cậu.
Sau khi trọng sinh, Diệp Tri Thu hoàn toàn thức tỉnh. Cậu từng bước lột xác, vực dậy sự nghiệp, và chính trong hành trình đó, cậu gặp được Tần Kiến Hạc – một ông trùm trong giới kinh doanh. Hai người nương tựa nhau, cùng nhau đi đến con đường chữa lành và cứu rỗi lẫn nhau.
Tác phẩm sở hữu cốt truyện chặt chẽ, tiết tấu nhanh, cao trào liên tiếp. Không chỉ mang đến cảm giác thỏa mãn khi vạch mặt, trả thù những kẻ xấu xa, truyện còn đan xen những khoảnh khắc dịu dàng, ngọt ngào và ấm áp. Văn phong của tác giả tinh tế, giàu cảm xúc – là một bộ truyện đáng đọc và đáng để thưởng thức.