Bên kia, Diệp Tri Thu đã yên tâm mà chìm vào giấc ngủ. Còn bên này, Cao Văn Diệp lại hoàn toàn không thể chợp mắt.
Có lúc, hắn ta đã thực sự muốn mượn điện thoại của nhân viên để gọi lại cho Diệp Tri Thu một lần nữa.
Nhưng dù sao cũng đã đến từng tuổi này cũng đã từng trải không ít, hắn ta thừa hiểu hành động như thế chỉ càng khiến tình hình thêm phản tác dụng. Sau cùng, đành cố nén lại mà miễn cưỡng giữ mình không hành động nông nổi.
Cao Văn Diệp lật đi lật lại tin nhắn của Diệp Tri Thu, hắn xem đi xem lại suốt nhiều lần, càng xem trong lòng lại càng bứt rứt không yên mà nỗi ngột ngạt đè nén càng lúc càng nặng nề hơn.
Điều khiến hắn ta day dứt không thôi chính là câu nói của Diệp Tri Thu: “Bất kể là anh thích tôi hay tôi thiện cảm với anh thì kiếp này chúng ta cũng chỉ có thể là người xa lạ mà thôi. Diệp Tri Hạ là em trai tôi, tôi không thể nào được có chút tình cảm vượt quá giới hạn với người mà em ấy thích như thế được.”
Tuy từng câu từng chữ đều không hề trực tiếp bày tỏ ý thích nhưng càng đọc đi đọc lại câu ấy, Cao Văn Diệp lại càng cảm thấy rõ ràng, Diệp Tri Thu hẳn cũng có đôi chút cảm tình với hắn ta.
Chỉ là bởi lẽ Diệp Tri Hạ dành tình cảm cho mình nên cậu buộc phải tự tay đóng chặt cánh cửa ấy, dứt khoát loại bỏ khả năng bước tới gần hắn hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT