Tới hơn một giờ sáng, khi Diệp Tri Thu trở về nhà Diệp gia, Diệp Tri Hạ vẫn chưa quay lại.
Cậu bình thản đi tắm rửa rồi lên giường nghỉ ngơi, suốt một đêm an giấc không chút mộng mị.
Mãi đến khi tia nắng đầu tiên của buổi sớm xuyên qua khe rèm cửa sổ, cậu mới chậm rãi vươn vai, rời giường, bắt đầu rửa mặt chỉnh trang chải chuốt rồi sau đó mới xuống nhà dùng bữa sáng.
Hiếm có dịp cả Diệp Hồng Hiến và Diệp Tranh đều có mặt ở nhà, nhưng không khí trên bàn ăn lại chẳng hề mang chút vẻ nhàn nhã hay ấm cúng nào, ngược lại càng thêm có phần ngột ngạt, lạnh lẽo.
Đến cả dì Triệu khi bưng đồ ăn lên bàn cũng khẽ khàng dè dặt, không dám phát ra tiếng động lớn gì.
Gương mặt của Đào Nhược Tình vẫn cứ lạnh như băng, bà ta không ngừng gọi điện thoại, hết lần này đến lần khác. Diệp Tranh bên cạnh vẫn còn nhẹ giọng mà cố lựa lời khuyên nhủ.
“Thằng bé lớn đến thế rồi,” Diệp Tranh nói:“có thể xảy ra chuyện gì được chứ? Biết đâu chỉ ra ngoài chơi với bạn học mà thôi.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play