VĂN ÁN — NGƯỜI PHỤNG SỰ TỔ TIÊN
"Người phụng sự" là bộ truyện gồm có hai phần.
Phần thứ nhất là NGHIỆP DUYÊN
Trầm gia — một gia tộc lâu đời tồn tại suốt nghìn năm bên sườn núi, truyền thừa dòng máu cùng một lời thề:
“Người được chọn sẽ phụng sự tổ tiên, không thoát ra, không phản bội.”
Trầm Ly — tông nữ đời này — sống trọn hai mươi chín năm trong căn nhà tổ cổ xưa giữa núi, mang thân phận người thắp hương, ghi chép, phân xử, đứng ở trung tâm tất cả vận mệnh của dòng tộc.
Cô tưởng rằng đời mình sẽ mãi như thế, cho đến một đêm, cô cứu một người đàn ông bị thương bên sườn núi.
Tên anh là Thịnh Vọng.
Một sĩ quan đặc chủng.
Và là người cô đã gặp hàng ngàn lần trong giấc mơ — với danh xưng “trượng phu”.
Bí mật bị vùi lấp của Trầm gia bắt đầu từ đêm ấy.
Khi một giấc mơ kết nối hai linh hồn đời này với hai trái tim từng dang dở ở kiếp trước.
Khi một lời hứa chưa kịp nói thành câu, đã bị chôn vùi dưới máu và nước mắt.
> “Nếu anh không thể trở về. Lần này, xin em đừng chờ.”
Đó là lời di thư anh viết trước khi bước vào một nhiệm vụ không có đường lui.
Và là lần đầu tiên, tông nữ Trầm gia — người bao năm chỉ sống cho tổ tiên — bước xuống núi, bước về phía một người.
---
Phần thứ hai tên là LÃO TỔ TÔNG CỦA TA
Ba năm sau, Trầm Ly sinh hạ một cô con gái.
Tên là Trầm Niệm Sơ.
Ấn ký ngọc lan đỏ rực xuất hiện trên ngực trái cô bé vào lễ tế tổ năm mười sáu tuổi.
Từ hôm ấy, Trầm gia có tông nữ mới.
Nhưng cũng từ hôm ấy, dưới ánh trăng và mùi hương hoa ngọc lan, một người vô hình hiện diện bên cạnh cô bé.
Không ai biết anh là ai.
Chỉ biết rằng anh không đến từ thời đại này.
Và từng là người khắc lên viên đá đầu tiên xây nên Trầm gia.
> “Cô bé đó lười biếng quá.”
“Không ai được phép bất kính với tông nữ của ta.”
---
Một người phụng sự tổ tiên.
Một người được tổ tiên chọn.
Một người yêu một người đến tận hai kiếp…
Một người vẫn đứng nơi cây ngọc lan trăm tuổi, lặng lẽ nhìn con cháu của mình trưởng thành — rồi yêu.
---