Edit: Thiên Trường
Mình chỉ đăng truyện trên TYT thôi nhé.
CP: Tiểu mỹ nhân mê đóng kịch không thể dừng thụ x Hung tàn từng bước tính kế, âm u nguy hiểm công
( Trì Dung) x ( Thích Lục Tiêu)
Motif cũ thôi ạ. Anh công bị mất một tay, gắn tay giả có lắp bằng công nghệ cao, và có bệnh ảnh hưởng tâm lý từ quá khứ nên tàn bạo.
Hổ sủng nhé mng, Hào môn chiến, anh công có quyết chiến đến mấy cũng chỉ sủng mỗi thụ.
Mình dịch bằng AI, kèm theo có edit thêm. Nếu không đồng nhất mong mọi người thông cảm.
Dù không đúng gu thì mọi người vẫn đọc cho vui nhé.
(Upd….)
Mình vừa dịch vừa đọc nên không nghĩ giữa chừng tình tiết sẽ tình như vậy, mọi người đọc thử nhé…. Đợi mình.
(lại upd….) huhu mình đọc mà mình khóc quá dịch không nổi T_T
(Upd..)Mình đọc xong rồi nên giờ mình sẽ edit và beta từ từ cho mọi người cùng đọc nhé. Thực ra mình chưa bao giờ thích truyện có chi tiết showbiz, nhưng mình thích bộ này vì mối tình của 2 bạn nhân vật rất tình. vì chi tiết 2 kiếp hơi nhịp với nhau nên mong mọi người có thể đọc từng chi tiết một nếu không sẽ rất khó liên kết mạch truyện. Ngay cả nội dung showbiz bé thụ đóng phim trong truyện cũng rất cảm động. Mong mọi người đọc vui và cảm nhận truyện thật hay nhé. Nếu có chỗ nào không đồng nhất hãy nhắc mình, mình sẽ chỉnh lại. Mong mọi người thông cảm. Xin cảm ơn.
(Upd): Mình dịch xong rồi, cám ơn mọi người nhiều lắm nhé !!!! hun hun
Văn Án:
1.
Trì Dung ngoài ý muốn xuyên vào một quyển tiểu thuyết cẩu huyết về giới giải trí, trở thành nhân vật phụ ác độc trùng tên với cậu trong truyện.
Trong nguyên tác, nhân vật này không chỉ dùng thủ đoạn rẻ tiền theo đuổi nam chính công, bắt nạt nam chính thụ cùng nhóm nhạc với mình, mà còn giả vờ giả vịt cứu phản diện, rồi lại quay sang hãm hại hắn đến chỗ chết. Kết cục, trở thành hắc bạch quang trong ký ức u ám của phản diện lớn nhất truyện — Thích Lục Tiêu.
Cuối cùng, cậu ta bị công và thụ chính vả mặt, bị phong sát toàn mạng, lại bị phản diện bắt về, nghiền nát tay chân, tro xương chẳng còn — chết không thể nào thảm hơn.
Khi Trì Dung xuyên đến, nguyên chủ đang trên đường chạy trốn hôn sự, cự tuyệt liên hôn với đại phản diện, một đường lao nhanh trên con đường chọc giận hắn đến chết...
Trì Dung: …Tôi có đắc tội với ai trong các người đâu?
Quay lại hiện trường lễ cưới —
Thích Lục Tiêu khoác bộ âu phục đen, trầm mặc cao quý, lạnh lùng như tuyết nơi đỉnh núi, lại như vầng trăng trên trời cao. Diện mạo tuấn tú, đôi mắt đen như mực quét qua cậu một lượt, ánh nhìn nhàn nhạt tựa gió lạnh lướt qua đỉnh đầu.
Trì Dung: “……”
Lấy gì mà đòi theo đuổi tên công cặn bã kia? Mắt nguyên chủ bị mù à?
2.
Cả giới giải trí đều tưởng rằng Trì Dung – một “kẻ gây chuyện” chính hiệu – sau khi rút khỏi nhóm nhạc sẽ từ đây mai danh ẩn tích, không còn xuất hiện trước công chúng.
Không ngờ cậu không những không biến mất mà còn dám mặt dày đi đóng phim.
Đã vậy còn nhận vai một phản diện pháo hôi vừa xinh đẹp vừa độc địa, ai nhìn cũng ghét.
Trước khi phim phát sóng:
【Cái này nói ra được không? Đúng kiểu “diễn thật” luôn đấy.】
Sau khi phim phát sóng:
【??? Mỹ nhân này là ai vậy?】
【Ai đó nhặt lại “trà xanh” của các người đi! Đạo đức đâu? Giới hạn đâu? Vợ tôi đâu?!】
【Tối nay ta và người đều là Tào Tháo!】
Thích Lục Tiêu: ??? Các người không có vợ của chính mình à?
Một đêm nọ, tổng giám đốc của Tinh Châu Giải trí – người chưa từng đăng trạng thái cá nhân – bất ngờ online:
@Trì Dung, giới thiệu một chút, đây là vợ tôi.
3.
Để giữ được mạng sống, Trì Dung quyết định tránh xa cặp đôi công thụ chính, không gây chuyện, không làm màu, sống lặng lẽ bên phản diện.
Đợi đến khi hợp đồng hôn nhân một năm kết thúc, phản diện không hắc hóa, cậu sẽ thu dọn hành lý chạy lấy người.
Kết quả, lại bị chặn ngay cổng biệt thự.
Phản diện giọng nói dịu dàng đến lạ, nhưng đôi mắt đen láy lại phủ một tầng sát khí âm trầm khó đoán:
“Em đã từng bỏ rơi tôi một lần, còn định bỏ đi một lần nữa sao?”
Trì Dung: “……”
Mãi đến lúc này, Trì Dung mới hiểu — phản diện là người trọng sinh. Người từng cứu hắn ở kiếp trước, vốn không phải nguyên chủ.
Hắc bạch quang trong lòng hắn… hóa ra là chính mình!
Cứu mạng với!
4.
Thích Lục Tiêu có một bí mật — hắn đã chết một lần.
Sau khi sống lại, hắn kìm nén mọi bạo ngược trong lòng, nhìn thiếu niên ngây thơ vô tri trước mắt, chỉ muốn gạt bỏ hết thảy người xung quanh, giấu cậu vào lồng ngực mình.
Cùng cậu trầm luân.
“Em là ánh trăng mà tôi ngẩng đầu nhìn thấy từ nơi đáy vực sâu… còn tôi, chỉ muốn hóa thành bùn lầy, một lần nữa làm vấy bẩn em.”
Chú thích: