Trì Dung khẽ rút lại các ngón chân, hàng mi khẽ run đưa mắt len lén liếc nhìn Thích Lục Tiêu một cái. Lẽ ra cậu nên cảm thấy vô cùng lúng túng, vậy mà chỉ ngượng ngập được một lúc cậu đã bắt đầu đột nhiên thấy bình tĩnh trở lại.
Đời người đến nước này rồi, đã bước sang một cảnh giới hoàn toàn mới.
Tất cả những điều này có liên quan gì tới cậu chứ?
Cậu chẳng qua chỉ là một vị khách du hành đến từ tinh cầu khác, ghé thăm Trái Đất mà thôi. Chờ sau khi ngủ một giấc, mở mắt ra, cậu sẽ có thể mang theo toà lâu đài mà mình đã khắc khổ xây đắp rồi trở về tinh cầu mẹ ấm áp thân quen.
Thế là cậu ngẩng đầu lên, vành tai vẫn còn đỏ ửng, đôi mắt long lanh mở to, ngây thơ, kinh ngạc và đau đớn khôn nguôi: “Tôi tất nhiên là thích kiểu người như anh rồi.”
“Chẳng phải vì vậy mà chúng ta mới kết hôn sao?”
Lúc này, trong hành lang, mọi nhân viên đều đã tản đi chỉ còn lại ba người: Trì Dung, Thích Lục Tiêu và Nguyên Phỉ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT