Trì Hoán Ngôn tức đến đỏ bừng mặt, những ánh mắt nghi hoặc, dò xét từ đám khách mời phía sau cứ đổ dồn về phía hắn khiến toàn thân hắn như bị kim châm, cực kỳ khó chịu, cứ như thể hắn là kẻ thực sự ngược đãi Trì Dung vậy.
Nhưng trong trường hợp này, hắn không thể tiếp tục tranh cãi với Trì Dung. Nếu để ông nội nghe thấy, thể nào cũng bị trách là không biết giữ thể diện gia tộc.
Dù sao thì Trì Dung cũng đã quay lại rồi, hắn còn làm ầm lên để làm gì?
Sắc mặt Trì Hoán Ngôn biến đổi liên tục, cuối cùng chỉ có thể nhẫn nhịn nuốt cơn giận vào lòng, gượng ép nặn ra dáng vẻ người anh trai hiền hậu.
Nhưng hắn còn chưa kịp mở lời, Thích Lục Tiêu đã rút cổ tay ra khỏi lòng bàn tay Trì Dung, ánh mắt hơi cụp xuống, nhìn cậu rồi lạnh nhạt nói: “Nhanh đi thay đồ đi.”
“Vâng.” Cậu đã muốn đi từ lâu, trước khi rời khỏi, còn không quên quay lại mỉm cười bẽn lẽn, có phần luyến tiếc với Thích Lục Tiêu.
Dường như chẳng coi ai ra gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT