Hắn không nói gì, chỉ lặng lẽ liếc nhìn Nguyên Phỉ đang đứng cách đó không xa rồi giơ tay lên, bịt miệng Trì Dung lại, cái miệng đang suýt khiến hắn nghẹn thở. Trì Dung không hài lòng mà lông mi khẽ rung, ngước đôi mắt long lanh lên nhìn hắn chăm chú.
“Cậu ấy chỉ là nhớ người nhà thôi.” Thích Lục Tiêu lên tiếng giải thích.
Nguyên Phỉ: “Tôi hiểu, tôi hiểu mà.”
Thích Lục Tiêu: “…”
Trì Dung hoàn toàn không biết danh tiếng của Thích Lục Tiêu đã bị mình huỷ hoại sạch sẽ. Cậu dụi đầu trong lòng hắn, tay vẫn ôm lấy cổ hắn, còn nghiêng đầu cọ nhẹ vào vai hắn.
Thích Lục Tiêu định gỡ tay cậu ra để đi lên ghế lái, nhưng Trì Dung lại mở mắt ra, đôi mắt ánh nước, đen láy như được phủ lên một tầng sương mỏng.
Nguyên Phỉ thấy vậy liền lên tiếng: “Thôi để tôi chở hai người về cho.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT