Thích Lục Tiêu hôn mê đã nhiều ngày. Trong những cơn mê mờ hỗn loạn ấy, ánh sáng và bóng tối đan xen như trải ra một mê cung ký ức. Tựa như hắn lại đứng giữa thành phố phủ đầy tuyết trắng sau mười năm của kiếp trước, phía bên ngoài một quán bar xa lạ, thấp thoáng bóng dáng một thiếu niên đang khoác trên người chiếc áo trắng lông vũ. Hắn bước vội tới nhưng rồi phát hiện người đó… không phải người mà hắn muốn tìm.
Đến khi cuối cùng cũng mở mắt ra được, người đầu tiên hắn nhìn thấy lại là lão quản gia đang túc trực bên giường bệnh. Không thấy Trì Dung đâu, vị tanh nồng của máu trong cổ họng lại dâng lên, hắn muốn gượng dậy nhưng không thể nào nhúc nhích được, vết thương lại rách ra, rỉ máu thấm đỏ loen ra cả một lớp băng gạc trắng.
Lão quản gia thấy hắn tỉnh lại, suýt nữa thì bật khóc, vội vàng ngăn hắn dậy rồi dịu giọng nói:
“Trì thiếu gia không sao cả đâu, chỉ hơi sốt nhẹ thôi. Tôi đã bảo Khúc Bạch đưa cậu ấy về nhà nghỉ ngơi rồi.”
Lúc này, một hơi căng chặt trong lồng ngực Thích Lục Tiêu như được nhẹ nhàng thoát ra, hắn mới buông lỏng cơ thể mình.
Đêm đã khuya, Thích Lục Tiêu không để quản gia gọi điện báo cho Trì Dung, chỉ nhẹ giọng bảo ông đi gọi bác sĩ đến kiểm tra bản thân một lượt.
Nào ngờ, vẫn chưa hoàn tất thì Trì Dung lại tự mình chạy đến.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play