Trì Dung cứ ngỡ Thích Lục Tiêu chỉ đến đỡ mình thôi, chẳng ngờ hắn lại quỳ một gối xuống rồi vươn tay ôm cậu rồi bế hẳn lên.
Má cậu lập tức nóng bừng trong phút chốc, đôi môi lạnh đến tái nhợt vì gió rét bị cắn khẽ, sắc đỏ thẫm lan ra như tô son.
Toàn thân cậu đã sớm ướt sũng, từng sợi mi cong đều rủ xuống mà nhỏ giọt liên tục. Nhưng Thích Lục Tiêu vẫn ôm cậu thật chặt, áo hắn cùng cánh tay đều bị nước trên người cậu thấm vào ướt đẫm.
“Bữa tối đã được chuẩn bị xong, mọi người hãy về nghỉ ngơi trước đi!” đạo diễn vội vàng tiến lại, lên tiếng thông báo.
Trì Dung mệt đến nỗi bàn tay hơi tê dại, chính cậu cũng chưa nhận ra da tay mình đã bị trầy xước. Sau Thích Lục Tiêu, tổ đạo diễn cũng nhanh chóng nhận thấy liền gọi nhân viên y tế đi cùng lại gần.
Lòng bàn tay cậu bị nước ngâm đến trắng bệch, hiện lên vài vết xước đỏ sẫm, còn có mấy đốm nhỏ bị phồng rộp bỏng nước gần như rớm máu.
Bác sĩ xử lý vết thương và bôi thuốc, sợ sẽ bị cọ vào nên dùng băng gạc cẩn thận bọc lại. Trì Dung hé đầu ngón tay thon dài ra khỏi lớp vải trắng nhẹ nhàng đưa thẳng về phía Thích Lục Tiêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play