…Ven biển Hòa An, hoàng hôn mùa hạ rực rỡ như một vệt màu khổng lồ quét ngang chân trời, nhuộm cả đất trời thành một bức tranh sơn dầu tráng lệ.
Trong đồn công an vắng vẻ, nữ cảnh sát trực ban Nhiêu Thi Thi đang gục đầu sau quầy lễ tân, khẽ hé mắt nhìn mây trôi ngoài cửa sổ. Trong đầu cô vẫn còn vương vấn tình tiết của cuốn tiểu thuyết đọc tối qua, không khỏi thầm than, truyện gì mà dài lê thê, không biết tối nay nam nữ chính đã chịu làm lành với nhau chưa.
"Xin hỏi, ở đây có cha của con không ạ?" Giọng nói non nớt của một đứa trẻ vang lên giữa sảnh lớn tĩnh lặng.
Nhiêu Thi Thi ngồi thẳng dậy nhưng chẳng thấy ai. Cô cúi xuống nhìn thì thấy một cô bé con đang đứng trước quầy, chiều cao còn chưa tới mặt bàn. Chẳng biết bé vào bằng cách nào mà không gây ra một tiếng động nào.
“Bé con có chuyện gì vậy?”
Đôi bàn tay mũm mĩm của cô bé vịn vào cạnh bàn, cố gắng kiễng chân lên: “Con tìm cha con ạ."