Tiểu Đồng giải thích không được, sốt ruột vỗ vỗ trán: “Ôi giời, con đang giúp bạn ấy mà!”
Hướng Tử Mặc ngồi bên cạnh dường như đã hiểu ra, cậu bé giúp giải thích: "Chú ơi, có lẽ em ấy nghĩ ăn nhiều thịt thì chân sẽ mọc ra, nên em ấy mới cho bạn Miêu Thanh Nguyệt thịt viên của mình." Cậu bé lại quay sang kiên nhẫn nói với Tiểu Đồng: “Tiểu Đồng ơi, dù ăn nhiều thịt đến mấy thì chân bạn ấy cũng không mọc ra đâu. Con người một khi mất chân rồi thì sẽ mất vĩnh viễn.”
Chung Cẩn đang ngồi ở ghế lái, anh không khởi động xe, hai tay nắm vô lăng lắng nghe cuộc trò chuyện của hai đứa trẻ. Nghe đến đó, anh quay đầu lại hỏi: “Tiểu Đồng, hôm nay con cho bạn thịt viên đúng không?”
Tiểu Đồng ngồi thẳng trong ghế, đôi mắt to trong ánh sáng chạng vạng ánh lên vẻ u buồn: “Dạ. Ba ơi, chân người thật sự không mọc ra được sao?”
Cô bé sờ sờ mái tóc úp nồi của mình. Rõ ràng tóc bị cắt đi rồi vẫn mọc lại được, cô bé cứ tưởng chân cũng vậy.
Chung Cẩn quay người lại, đầu ngón tay hơi lạnh khẽ lướt qua đỉnh đầu con gái: “Ừ, không mọc ra được. Nhưng cũng không sao cả, sau này các con cứ chơi với bạn bình thường là được.”
Hôm nay là cuối tuần, Chung Cẩn không phải đến đồn. Sau khi chạy bộ về, anh ở nhà dọn dẹp. Anh vốn có chút ưa sạch sẽ quá mức, nên việc nhà luôn tự tay làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play