Cô im lặng, ngả người ra sau ghế, đôi mắt hoa đào xinh đẹp lặng lẽ nhìn anh, tò mò xem rốt cuộc anh tìm mình có chuyện gì.
Chung Cẩn bưng ly cà phê lên uống một ngụm lớn, rồi đặt chiếc ly lạnh lẽo xuống bàn, giọng khàn khàn mở lời: “Thu Sanh, tôi có một đứa con gái.”
Đầu óc Thu Sanh trống rỗng trong giây lát, ngay sau đó là cảm giác đau nhói như bị ai đó dùng búa tạ nện vào tim. Nước mắt cứ thế không hề báo trước mà tuôn rơi, lăn dài từ má xuống cằm.
Chung Cẩn đẩy hộp khăn giấy trên bàn về phía cô, nói tiếp: “Đột nhiên có một đứa trẻ đến tìm tôi, nói là con gái tôi. Kết quả giám định gen cũng xác thực là vậy. Tôi hẹn em ra đây là muốn hỏi em một chút, em có biết về sự tồn tại của đứa bé này không? Rốt cuộc…”
Giọng anh càng thêm khàn đặc: “Rốt cuộc tôi cũng chỉ từng qua lại với một mình em.”
Thu Sanh cắn chặt môi dưới, hồi lâu sau mới lên tiếng, giọng run run vì tức giận: “Chúng ta ở bên nhau mười năm, kết hôn bốn năm, tôi có con hay không chẳng lẽ anh không biết? Chung Cẩn, anh bị bệnh à? Hẹn tôi ra đây chỉ để khoe khoang anh có một đứa con gái sao? Tôi thật không ngờ anh lại là loại người như vậy! Lúc trước tôi đúng là mù mắt rồi, sao anh có thể trơ trẽn không biết xấu hổ đến thế?”
Mắng xong, nước mắt cô lại rơi lã chã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play