Sau khi ra khỏi rạp chiếu phim, Đồng Ngư hỏi thẳng: “Tại sao hôm nay cậu lại đối xử tốt với tôi như vậy?”
Giang Tụng ngơ ngác: “Cậu nói chuyện gì?”
Đồng Ngư đáp: “Thái độ hôm nay của cậu còn tốt hơn cả lúc làm bạn chơi có trả phí.”
Giang Tụng: “…”
Đồng Ngư khẳng định: “Thật đấy, đừng tưởng tôi không cảm nhận được. Hồi đó cậu như bị ép phải đến phòng tôi, nhưng hôm nay thì khác, cậu như đang chủ động chiều theo tôi, bao dung tôi.”
Đồng Ngư nhìn thì có vẻ vô tư, nhưng thực chất lại rất nhạy cảm và tinh tế. Cậu không giống Giang Tụng, khi bị tổn thương thì tự bọc mình trong lớp vỏ cứng rắn. Cậu chỉ có lớp gai giả vờ mạnh mẽ, nhưng nếu lại gần chạm vào, sẽ thấy toàn là mềm mại. Cậu nhận ra Giang Tụng trước đây chơi với mình như làm bài tập, đến đúng giờ, làm đúng việc, giúp gì thì giúp, tưởng như chu đáo nhưng chưa bao giờ chủ động cho đi điều gì. Đồng Ngư cảm nhận được, nhưng cậu chọn cách bỏ qua.
Giang Tụng không giấu giếm, thành thật nói: “Tôi đã hỏi dì Thẩm về chuyện của cậu. Tôi biết lý do lần trước cậu phải nhập viện, cũng biết vì sao chú Đồng và mọi người nhất quyết đưa đón cậu đi học.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT