Đồng Ngư cảm thấy ở chung với Giang Tụng vô cùng vui vẻ, đi đâu cũng khoe khoang mình đã kết bạn mới, ngay cả gọi điện cho bà ngoại cũng không bỏ qua cơ hội khoe.
Bà ngoại có chút lo lắng, dặn Dư Bắc bọn họ để ý nhiều hơn, dì nhỏ cũng không mấy lạc quan, luôn cảm thấy Đồng Ngư chỉ là “dao cạo nóng một đầu”* mà thôi.
(*Ý nói chỉ có một bên là nhiệt tình, bên còn lại thì không.)
Đồng Hướng Dương lại nói: “Giang Tụng là đứa trẻ ngoan, chỉ là ít nói một chút.” Trước đây đưa tiền cho hắn cũng bị trả lại, việc này khiến Đồng Hướng Dương khá bất ngờ.
“Trừ Cá Nhỏ ra, em chưa từng thích đứa trẻ nào khác.” Dư Dĩnh nói, “Nhất là những đứa trẻ ít nói, lại càng không thích.”
Dư Dĩnh nói: “Vốn dĩ đã không hiểu bọn chúng đang nghĩ gì, đã thế còn không chịu nói, lại càng khó hiểu hơn.”
Đồng Hướng Dương nói: “Cá Nhỏ thì lại quá thích nói chuyện, còn nhớ lần đó đi du lịch tự lái suýt khiến cả nhà chúng ta sụp đổ không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play