SOS, Đây là bản dịch của mình, xin đừng reup ở các nền tảng khác ạ, bao gồm các video audio youtube. Cảm ơn cả nhà!!
Tên truyện : Vợ Cậu Đi Mất Rồi
Tác giả : Nam Siêm Tinh / Bút danh cũ : Trích Tinh Quái
Editor : Yingying
Thể loại : Đam mỹ · Hiện Đại · 1v1 · Vườn Trường · HE
Trạng thái : Đang lết
Văn án:
*Chú chó ngốc hậu tri hậu giác truy vợ nhưng bị người khác cướp mất, công chính lên ngôi
Giang Hoài có một bí mật, cậu đã thầm yêu người bạn thanh mai trúc mã Tần Tranh suốt nhiều năm, chỉ là tình cảm ấy luôn giấu thật sâu trong lòng.
Tần Tranh có thể như một chú cún lớn, nhiệt tình, ngốc nghếch mà luôn ở bên cậu, nhưng lại duy nhất không thể thích cậu.
Khi Tần Tranh trêu chọc cậu, hỏi rằng hỏi tại sao lại muốn hắn làm người mẫu vẽ truyện tranh, Giang Hoài đã cắn răng, lấy hết can đảm để tỏ tình.
Người cùng cậu lớn lên từ nhỏ ấy thoáng sững sờ. Sau khi biết Giang Hoài thầm mến mình, Tần Tranh lúng túng rụt tay lại:
“Xin lỗi, tôi không thích con trai.”
Giang Hoài nhìn bàn tay phải của đối phương vô thức tránh đi. Sau nỗi thất vọng, cậu lý trí quyết định chấm dứt mối tình đơn phương này.
Sau đó, với danh nghĩa bạn tốt, Tần Tranh lại giới thiệu cho cậu một người khi cậu đang tìm mẫu vẽ mới cho truyện tranh.
Đó là đường anh họ của Tần Tranh - Phó Bách Thâm, đàn anh hơn cậu hai khóa, nam thần số một của Đại học A.
Anh có đôi chân dài, cao ráo, gương mặt lạnh lùng xuất sắc đến mức không giống người thật, lại còn chính là bạn cùng phòng mới của cậu.
Khí chất hoàn toàn trùng khớp với nhân vật trong truyện tranh của cậu.
—
Phó Bách Thâm được em họ giới thiệu, nhìn thấy cậu trai ngoan ngoãn muốn nhờ anh làm người mẫu vẽ truyện tranh, hơi nhướn mày.
Về sau, liếc nhìn cậu trai đang cúi đầu chăm chú vẽ mình, anh bỗng đưa tay nhéo nhẹ vành tai mềm mại của cậu:
“Vẽ xong thì đi ăn.”
Giang Hoài khẽ đáp một tiếng, không ngờ nam thần lạnh lùng ít lời này lại có tính chiếm hữu mạnh đến vậy.
Tần Tranh từng nghĩ tính cách lạnh nhạt của anh họ sẽ không hợp với Giang Hoài.
Nhưng vào đêm truyện tranh được xuất bản thành công, khi Tần Tranh đến chúc mừng, lại bắt gặp cảnh Phó Bách Thâm dịu dàng cõng Giang Hoài đang say ngủ về phòng.
Bị hắn nhìn thấy, Phó Bách Thâm chỉ liếc hắn một cái:
“Tránh ra.”
Tần Tranh thoáng sững người, nhưng ngay khoảnh khắc quay đầu, hắn đã trông thấy trên cổ Giang Hoài là vết hôn sâu đậm, giống như một dấu ấn, nghiền nát hoàn toàn mối thân thiết mười mấy năm qua của họ.
Lúc này, Tần Tranh mới nhận ra, hóa ra hắn không phải không thích Giang Hoài, chỉ là nhận ra quá muộn.
PS: Giang Hoài × Phó Bách Thâm (thỏ sư tử, dứt khoát × sói trắng lạnh lùng, tuấn mỹ)
Thẻ nội dung: Tình yêu duy nhất · Trời sinh một đôi · Ngọt văn · Học đường
Tóm tắt một câu: Sau khi ở bên anh họ của người mình thầm yêu
Thông điệp: Nỗ lực vươn lên, cống hiến cho xã hội.