Sau khi Giang Hoài rụt tay lại, Phó Bách Thâm cụp mắt, khẽ nâng ngón tay lên, lúc này cắn một miếng mochi hoa hồng. Vị rất nhạt, thoang thoảng hương hoa hồng, nhưng lại không ngọt bằng sắc hồng nơi đầu ngón tay của Giang Hoài.
Anh tỏ ra hết sức tự nhiên, Giang Hoài rụt tay lại cũng không nghĩ nhiều, ngẩng đầu hỏi:
“Ngon không?”
“Ừm.”
Phó Bách Thâm khẽ đáp, lau vụn bánh dính trên tay.
Giang Hoài nói: “Hay là anh ăn thêm chút nữa đi.”
Cậu có hơi ngượng: “Tôi lát nữa vẽ chắc sẽ hơi muộn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play