May mà Giang Hoài kịp thời kìm lại, khẽ ho một tiếng.
Tuy lúc đầu Phó Bách Thâm nói chỉ cho cậu nửa tiếng ăn xiên nướng, nhưng khi đã ngồi xuống thì anh chẳng hề giục. Anh chỉ gọi một cốc nước nóng, rồi ung dung ngồi bên cạnh, chậm rãi nhìn Giang Hoài.
Đã lâu rồi Giang Hoài không ăn xiên nướng cùng ai. Lão Nhị ngày thường mải hẹn hò với bạn gái, Lão Đại thì khá hơn nhưng lại hay đi công tác, thành ra trong ký túc xá chỉ còn mình cậu.
Từ khi bị Tần Tranh lạnh nhạt, cậu lại càng chưa từng một mình đi ăn nữa. Luôn cảm thấy bản thân chẳng hòa nhập được vào sự náo nhiệt xung quanh.
Ngày trước, mỗi khi Lão Đại và Lão Nhị không có ở đó, luôn là Tần Tranh tan học rồi tới tìm cậu, hai người cùng ra cửa sau ăn xiên nướng. Giang Hoài hơi thất thần một chút, rồi nhíu mày, tự hỏi sao mình lại nghĩ đến hắn nữa rồi.
Cậu ngẩng đầu nhìn sang đối diện, vô thức kéo nhẹ khóe môi khi bắt gặp Phó Bách Thâm.
Kỳ lạ là, dù anh chẳng ăn bao nhiêu, nhưng khi ngồi ở đó, Giang Hoài lại thấy lòng mình bất chợt nhẹ nhõm, cảm giác cô đơn vừa rồi như vơi đi không ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT