• Edit: twogjco.
• Nguồn: Wikidich
● Truyện đăng tải chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup.
•••
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Hoan hỉ oan gia , Chủ thụ , Đoản văn , Đô thị tình duyên , 1v1
Văn án
Cậu và Thịnh Tây Chu quen nhau từ thời cao trung.
Cậu là một thẳng nam, không thích đàn ông, cũng chẳng bài xích họ. Nhưng năm ấy, khi biết người anh em thân nhất của mình là gay, thì dứt khoát cắt đứt quan hệ.
Tưởng rằng từ đó sẽ chẳng còn liên quan.
Ai ngờ sau khi bước vào xã hội, hắn vẫn như cũ xuất hiện trong đời cậu lặng lẽ, cố chấp, cứ như chưa từng có khúc đoạn tuyệt năm xưa.
Hắn lại là luật sư nổi tiếng, miệng lưỡi sắc bén, xử lý việc công minh chính trực. Cậu biết hắn thích đàn ông, nhưng nhân phẩm tốt, chưa bao giờ bôi xấu cậu cả.
Cho đến một ngày, hắn bắt đầu “xâm nhập” vào cuộc sống thường nhật của tôi.
“Trì bác sĩ, tôi tới khám bệnh.”
“Trì bác sĩ, chân tôi bị thương.”
“Trì bác sĩ, tôi gãy xương tay.”
“Trì bác sĩ, đầu tôi đau muốn chết.”
Cậu lạnh mặt: “Sao không đau chết luôn đi cho rồi.”
Hắn cười nhạt: “Luật sư hạng nặng như tôi, ngày nào chẳng bị thương. Hay tôi mua luôn thẻ VIP chỗ em, khách quen rồi còn gì.”
Nhưng rồi một ngày, hắn thật sự bị thương nặng, nằm trong ICU thoi thóp, mà nguyên nhân… lại do chính cậu gián tiếp gây ra.
Lúc đó, mới nhận ra mình không hề muốn hắn chết thì ra mấy ngày qua, cuộc sống của cậu đã không còn yên ả kể từ khi hắn xuất hiện.
“Thịnh Tây Chu, muốn theo đuổi em thì giữ mạng lại trước đã.”
Người nằm trên giường khẽ mở mắt, giọng khàn thấp: “Tôi nghe thấy rồi…”
---
【Đọc chỉ nam】
🌸Thịnh Tây Chu: luật sư kim bài × Trì Nam :bác sĩ khoa chỉnh hình / ngoại khoa tổng hợp
🌸Luật sư “bỉ ổi” chính nghĩa × bác sĩ thanh lãnh (tuyến thời gian song song)
🌸Trì Nam, 27 tuổi, chưa từng yêu, là người lúc nào cũng nói kì thị và thật sự “thẳng”
🌸Thịnh Tây Chu, 28 tuổi, từng yêu, nhưng chỉ là những mối tình ngây ngô, đôi bên tình nguyện, hợp rồi tan, chưa từng thật sự động lòng với ai.
🌸Tag: Đô thị | Hoan hỉ oan gia | Ngọt văn | Thường nhật | HE
Tóm tắt một câu: Không có “bẻ” không cong, chỉ cần người đủ lì.
Lập ý: Chính nghĩa sẽ không bao giờ vắng bóng.