**Nụ hôn của Trần Vọng Trì giống như biển nước mùa xuân lúc chạng vạng**, rèm cửa cuối cùng cũng không thể ngăn nổi mưa trút vào, dần nhuộm thành một phông nền đậm màu. Lưng tôi bị bàn gỗ cấn mạnh, xuyên qua lớp áo mỏng, cơn đau lan dọc sống lưng – khiến tôi chợt nhớ lại cái đêm hỗn loạn năm ngoái giữa rừng với Trần Vọng Trì.
Nỗi đau này không bằng cảm giác cỏ khô đâm vào mắt cá, cũng chẳng bằng lực từ bàn tay Trần Vọng Trì. Tôi gần như mềm nhũn, ngã vào lồng ngực anh ấy.
Căn phòng thuê nhỏ đến mức hai người thở cũng thấy chật chội.
Hôm đó, chúng tôi không ra ngoài. Khi ông chủ quán mì gọi điện tìm tôi, tôi vẫn đang nghĩ làm sao để trả lời câu hỏi mà Trần Vọng Trì vừa đặt ra – anh hỏi tôi khi nào về nhà, nói rằng ba tôi đang rất lo.
Anh không hỏi “về nhà ngươi”, chỉ đơn giản là “về nhà”, như thể chúng tôi đã sớm là một gia đình.
Điếu thuốc kẹp giữa các ngón tay anh đặt bên vai trái tôi, hơi ấm vẫn còn đó, tôi nằm nghiêng nơi ấy, nói dối với ông chủ rằng hôm qua gặp mưa nên bị cảm, xin nghỉ một ngày.
Sau đó tôi nghe thấy một tiếng cười rất nhẹ, mơ hồ như sương khói tan trong mưa ngoài cửa. Ngắt máy xong, tôi nghiêng đầu hỏi anh có phải đang cười tôi không.
Trần Vọng Trì cắn điếu thuốc, hai tay giữ lấy vai tôi, bảo tôi đừng quên câu hỏi ban nãy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT