Sáu đồng một chai nước nho có ga.
Chai nước đó là tôi mua ở trạm xăng ven đường trên đường về quê. Đêm hôm đó, tôi và Tang Cách ngồi xổm cách trạm xăng vài chục mét, hút thuốc. Chai nước có ga nằm ngay bên chân tôi, bên trong sủi một lớp bọt trắng mỏng.
Tôi uống một ngụm rồi đặt xuống, nắp vẫn siết chặt, mặc kệ nó lăn qua lăn lại dưới đất. Cuối cùng bị Tang Cách chặn lại. Hắn không nói gì, chỉ đặt lại chai nước về chỗ cũ bên chân tôi, rồi hỏi thẳng — như thể chẳng cần suy nghĩ, cũng không có gì bất ngờ — rằng tôi đang buồn chuyện gì sao.
Đêm khó ngủ, câu chuyện cũng chẳng đầu chẳng cuối.
Điếu thuốc đã cháy được một nửa, tôi nhìn tàn thuốc rơi xuống, cười khẽ rồi lắc đầu. Trong hai giây ngắn ngủi đó, tôi lại nhớ đến Trần Vọng Trì. Thế là tôi giơ điếu thuốc lên, nói: “Cạn ly.”
“Cậu không cùng tôi nói ‘cạn ly’ sao?”
Tôi hỏi Trần Vọng Trì.
Ngay sau khi anh ấy hôn tôi, tôi vẫn tiếp tục đặt câu hỏi ấy như cũ. Trong khoang miệng của cả hai, vị cam chín lan tỏa, giống như pháo hoa bất ngờ bùng nổ. Pháo hoa quét qua dư âm, kéo theo dư vị thân quen khiến người ta muốn khóc – cái hương vị cam khiến tôi không kìm được cảm xúc.
Dưới chân vang lên tiếng lăn của một chai nhựa, nhưng tôi và Trần Vọng Trì đều chẳng để tâm. Sau lưng anh là màu xanh thẫm của bầu trời đêm, ánh mắt ấy nhìn tôi chằm chằm, không giấu nổi sự mãnh liệt mênh mông. Khi tôi lặp lại câu hỏi kia, đầu lưỡi bất chợt đau nhói, rồi hương vị sắt nhàn nhạt bắt đầu lan ra – vị máu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT