Nhìn thấy động tác của Đổng Hoán, Thành Tế vẫn chưa phản ứng kịp, cậu ngơ ngác hỏi: “Cái, cái gì ạ?”
Đổng Hoán vẻ mặt thản nhiên, nói: “Không phải không có ghế sao? Ngồi lên đùi anh.”
Thành Tế lập tức đỏ bừng cả mặt: “Như, như vậy sao được, anh Hoán.”
Đổng Hoán cười nhẹ: “Có gì đâu Tiểu Tế, anh em với nhau thân thiết chút cũng bình thường mà. Ghế kéo qua kéo lại vướng víu, chỉ ngồi một chút thôi, chẳng lẽ em không muốn biết vừa rồi anh nói chuyện gì sao?”
Thành Tế đúng là rất muốn biết, nhưng cái giá phải trả là ngồi lên đùi anh Hoán, cậu vẫn thấy kỳ kỳ.
“Nhưng, nhưng mà, em với mấy bạn nam khác…”
Đều không có thân tới mức này.
“Hay là, để em đi kéo ghế qua đây ngồi nhé anh Hoán, chỗ em đang ngồi cũng có ghế mà.”
Đổng Hoán hạ mí mắt, khóe môi mím lại: “Chẳng lẽ trong lòng Tiểu Tế, anh cũng giống những người khác sao? Anh không phải người đặc biệt nhất với em à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play