Đối với bữa tối này Thành Tế lấy ra toàn bộ bản lĩnh của mình, bận rộn trong bếp khí thế ngất trời. Đổng Hoán thì giúp cậu lau mồ hôi, rửa rau, chuẩn bị nguyên liệu. Hai người phối hợp ăn ý, trông hệt như vợ chồng đã sống cùng nhau nhiều năm. 
Đổng Hoán mỉm cười dịu dàng, động tác chậm rãi lau mồ hôi trên trán Thành Tế. Thành Tế quay đầu, nhe răng cười tươi rói. 
Tay nghề của Thành Tế thật sự rất tốt, là món ngon nhất mà Đổng Hoán từng ăn, làm anh vô cùng hài lòng. 
Đổng Hoán cũng rất nể mặt cậu, món nào Thành Tế làm, anh đều ăn sạch sẽ, không chừa lại chút nào. 
Thành Tế cũng ăn một ít, nhưng cậu vẫn để ý nhất là ý kiến của Đổng Hoán, liền hỏi: “Anh Hoán, anh thấy em nấu như thế nào?” 
Đổng Hoán cười tủm tỉm: “Rất ngon, là món ngon nhất mà anh từng ăn. Tiểu Tế giỏi lắm.” 
Thành Tế sờ sờ mũi, trong mắt ánh lên sự kiêu ngạo, nếu có thứ gì khiến cậu tự hào nhất thì đó chính là tay nghề nấu ăn. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play