[VÔ HẠN LƯU] Hoan Nghênh Tiến Vào Thời Đại Đại Giáo Đường - Công Lý Viên Hồ
Editor: Linh Chi Tịnh Tuyền ✨
Tình trạng: Hoàn 206 chương
Tags: Đam mỹ - Linh dị - Kinh dị - Vô hạn lưu - HE -1v1
Giới thiệu:
[Minh diễm dụ hoặc ngụy ngây thơ thụ X phúc hắc khó ở giả đứng đắn công]
Dạo gần đây, Tạ Phù Ngọc gặp vận đen, bạn bè khuyên cậu đi chùa cúng bái.
Nhưng cậu lười vào núi, nên giữa việc lên núi và dâng hương, cậu chọn "Thượng Đế" ở gần hơn.
Nhà thờ Vô Danh ở trung tâm thành phố nguy nga cổ kính, dư âm của lời tụng Thánh Mẫu vẫn còn văng vẳng bên tai.
Buổi lễ Missa vừa kết thúc, giây tiếp theo Tạ Phù Ngọc đã bị cuốn vào thế giới vô hạn.
Quảng trường trung tâm, tượng Thánh với khăn voan trắng muốt, biển cả bao la vô tận, cùng với cây thánh giá nhọn hoắt mơ hồ phía xa…
Tạ Phù Ngọc đón gió biển, nghe thấy một tiếng "ding" giòn tan: [Ding, chào mừng bạn đến với Thời đại Đại Giáo Đường.]
Quy tắc ngầm của phó bản có hai điều:
① Người chơi lần đầu vào phó bản không quen biết nhau.
Tạ Phù Ngọc nhìn chằm chằm tình một đêm vừa thò đầu ra, nhắm mắt mặc niệm: “Hắn không quen biết mình × N.”
Ân Tầm: “Bé cưng, tối qua em mặc cái váy đó quyến rũ lắm.”
② Người chơi lần đầu vào phó bản sẽ nhận được một tờ giấy manh mối.
Ân Tầm:" ...Vậy tại sao tôi không có tờ giấy nào?"
Sau khi Tạ Phù Ngọc vào phó bản thứ 2/3/4/.../10: “Vậy tại sao tôi vẫn còn tờ giấy?”
…
Ân Tầm vẫn luôn nghĩ mình đã chọn Tạ Phù Ngọc.
Cho đến khi họ một lần nữa đứng ở ngã tư định mệnh, nơi cũ, cảnh cũ dần hiện về.
Tạ Phù Ngọc cố sức đưa tay chạm vào gò má anh, hàng mi run rẩy khẽ rớt một nụ hôn nhẹ nhàng.
“Có rất nhiều người vượt qua sàng lọc, nhưng em đã chọn anh.”
Chúng ta từ đây như hình với bóng, sinh tử có nhau.
…
[Phó bản một: Tìm kiếm Bờ Biển Hoàng Kim Thất Lạc]
Trên hòn đảo không có bãi cát lưu truyền một truyền thuyết: tất cả những ai mở cửa sổ vào ban ngày đều chết một cách thảm khốc.
Còn ban đêm…
Suỵt, ban đêm xin đừng tùy tiện mở cửa sổ nhé ~
[Phó bản hai: Xin hãy chú ý phân loại rác thải]
Khi vào khách sạn này cần tuân thủ các quy tắc sau:
Xin đừng vứt rác lung tung, rác chỉ có thể xuất hiện trong thùng rác, cần phải phân loại rác thải cẩn thận.
Vậy, người chết thuộc loại rác thải nào?
[Phó bản ba: Mắt thấy hắn xây lầu cao, mắt thấy lầu sụp]
“Tôi bước ra ngoài, nếu một tia sáng làm tôi bị thương, tôi sẽ chết trong rêu xanh.”
[Phó bản bốn: Tôi nguyện biến thành thực vật]
Một đội khách du lịch đến làng cổ tham quan, nhưng lại bị yêu cầu mỗi ngày trồng hai mươi cây mầm để trả phí lưu trú.
Những du khách tay chân không nhanh nhẹn, không phân biệt được ngũ cốc đương nhiên không thể hoàn thành nhiệm vụ, đêm đầu tiên đã phải ngủ ngoài trời ở vùng ngoại ô.
“Tôi thấy hắn bị cây ăn thịt.”
“Tôi còn thấy, cái cây đó đang cười.”
[Phó bản năm: Anh có thấy kính râm của tôi không?]
Phố Tài Chính có một công ty kỳ lạ.
Để tiết kiệm chi phí, những người không đạt chỉ tiêu trong ngày sẽ phải ở lại công ty gác đêm.
Đồng nghiệp gác đêm đã chào hỏi bạn sáng nay, liệu có phải là người hôm qua không?