Trên người Sầm Vụ vẫn mang theo điện thoại, chờ đến nơi có tín hiệu, Tạ Quy Lan liền gọi xe, dẫn cậu đến bệnh viện.
Gặp mưa lớn mà hạ thân nhiệt thì đúng là có thể nguy hiểm đến tính mạng. Mà nơi này lại quá xa trung tâm thành phố, Tạ Quy Lan đành đưa cậu đến bệnh viện gần nhất.
Lúc đến nơi, Sầm Vụ đã sốt đến mức nửa mê nửa tỉnh, toàn thân mềm nhũn, đau nhức rã rời. Cậu không biết đã bị ngã khi nào, đầu gối trầy rách, máu chảy dọc theo cẳng chân.
Hai chân cậu lạnh đến tê dại, hoàn toàn không còn cảm giác. Trên núi lại quá tối, Tạ Quy Lan cũng không nhận ra, chỉ đến khi đặt cậu xuống mới cúi đầu nhìn thấy vệt máu thấm ướt cả ống quần.
Dù trời mưa như trút, bệnh viện ban đêm vẫn đông người, người thì bị mưa kẹt lại, người thì gặp sự cố.
Tạ Quy Lan phủi nước mưa trên áo khoác, khoác lên người Sầm Vụ, lại xin y tá một chiếc chăn mỏng, quấn chặt lấy cậu, rồi bế cả người vào lòng.
Sầm Vụ úp mặt vào ngực hắn — không thể không nói, cơ ngực rất săn chắc, cứng rắn như đá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT