Sầm Vụ vừa nói “lạnh quá” xong liền run lập cập, run đến mức tay đang ôm cổ Tạ Quy Lan cũng suýt nữa không giữ được, sự khó chịu về thể chất khiến cậu khó mà khống chế bản thân.
Lạnh đến phát run.
Giọng Tạ Quy Lan cũng bắt đầu lộ vẻ căng thẳng, hắn ôm lấy Sầm Vụ, đưa tay lau đi nước mưa trên gò má trắng bệch của cậu, nhưng người trong lòng hắn lại lạnh run đến lợi hại.
Trên núi, mưa ngày càng nặng hạt. Trên người Tạ Quy Lan là đồ đua xe, chất liệu chống nước nên cơ bản vẫn khô ráo, ngược lại, Sầm Vụ mặc đồng phục học sinh, từ đầu đến chân đã ướt sũng.
Tạ Quy Lan cởi áo khoác của mình, khoác lên người cậu, rồi lại giúp cậu lau mặt. Sau đó giữ lấy cánh tay Sầm Vụ, làm cậu siết chặt cổ hắn, quỳ một gối rồi bế cậu lên lưng.
Lúc hắn vừa lên đường núi đã bị Sầm Vụ ngăn lại, từ đây quay lại, chừng nửa tiếng nữa là có thể gặp người địa phương.
Sầm Vụ muốn giúp hắn bung dù, nhưng ngón tay đã cứng đờ đến mức không còn chút sức, phải cố gắng mấy lần mới miễn cưỡng giữ được cán ô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play