Sầm Vụ bị hắn vừa hôn vừa ôm, cho dù ngủ sâu đến mấy cũng nhanh chóng tỉnh lại, ban đầu cậu còn cảm thấy lạnh, gắt gao ôm lấy Tạ Quy Lan, nhưng giữa giấc mơ lại không hiểu sao bắt đầu nóng bừng lên.
Cậu uống rượu suốt cả đêm, còn mơ một giấc mơ kỳ quái, lông mi run run, lúc mở mắt ra thì cả người đã rã rời, đôi mắt đẹp mơ màng như phủ sương ngước lên, ngẩn ngơ nhìn Tạ Quy Lan.
Cậu sững lại mấy phút, mới nhận ra Tạ Quy Lan đang làm gì, đầu óc lập tức ù đi một tiếng, theo bản năng vùng vẫy dữ dội, suýt nữa thì bật tiếng hét sợ hãi.
Tạ Quy Lan lập tức đưa tay bịt miệng cậu, bàn tay nam sinh to rộng, các đốt ngón tay lạnh lẽo cứng cáp, đủ để che hơn nửa khuôn mặt cậu.
Sầm Vụ giãy giụa quá mạnh, Tạ Quy Lan đành hơi dùng sức, khiến cậu ngay cả một tiếng rên cũng không phát ra được, chỉ có thể đỏ bừng cả mặt, trừng mắt nhìn hắn bằng đôi mắt đẹp chan chứa phẫn nộ.
Nhưng thân thể hai người lại quá quen thuộc nhau, chưa được bao lâu, Sầm Vụ đã bắt đầu thở gấp dưới lòng bàn tay hắn, ánh mắt tan rã, tay cậu siết lấy cổ tay hắn nhưng hoàn toàn không còn sức phản kháng, không thể gỡ nổi hắn ra, nước mắt chảy xuống, vành tai đỏ ửng đến mức như rỉ máu.
Tạ Quy Lan chuẩn bị kỹ càng từng động tác, hắn hưng phấn đến gần như vặn vẹo, vốn dĩ chẳng định buông Sầm Vụ ra, nhưng khi thấy cậu khóc, hắn đột nhiên hoảng loạn, nâng mặt cậu lên, giọng khàn khàn gọi “bảo bối”, nói: “Bảo bối đừng sợ”, ánh mắt mềm đến mức có thể dỗ người ta tan chảy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT