Sầm Vụ và Tạ Quy Lan vừa từ đồn công an ra, xe của Sầm Kiêu cũng tới nơi. Sầm Vụ vẫn còn đang ốm, hắn không yên tâm, huống hồ cho dù không ốm thì bị gọi đến đồn công an, hắn cũng chẳng thể nào yên lòng được.
Hắn tự mình lái xe tới đón Sầm Vụ.
“Giỏi nhỉ,” Sầm Kiêu nhướng mày, bàn tay xoa nhẹ mái tóc Sầm Vụ, giọng điệu không nặng không nhẹ, “Đánh nhau đến mức bị mời về đồn công an, chính em tự đi mà giải thích với ba.”
Đêm muộn, mang theo ẩm ướt lạnh lẽo của trận mưa, làn da trắng như tuyết của Sầm Vụ hơi phớt hồng, chóp mũi cũng ửng đỏ. Cậu đưa tay gạt tay áo Sầm Kiêu, năn nỉ: “Anh ơi.”
Sầm Kiêu: “…”
Hắn đầu hàng, “Thôi được rồi, anh không nói.”
Vốn cũng chẳng phải chuyện gì to tát, từ nhỏ đến lớn, hắn giấu giếm giúp Sầm Vụ không biết bao nhiêu lần rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT