Mạnh Lương Bình đã đến lớp học, hắn không tin Tạ Quy Lan sẽ trộm đồ, nhíu mày hỏi Chu Dã: “Lời này không thể nói bừa, em lấy bằng chứng ra trước đã.”
“Thầy ơi,” Chu Dã trừng mắt nhìn Tạ Quy Lan đầy chán ghét, “Tối qua em để đồng hồ ở trong lớp, hắn là người rời đi cuối cùng, mà chỗ ngồi của hắn thì lại gần em nhất, không phải hắn thì còn ai?”
Chu Dã và Tạ Quy Lan chỉ cách nhau đúng một lối đi nhỏ.
Trong lớp mọi người đều tụ ở dãy ghế sau, Lộ Vọng vươn cổ nhìn, chợt phát hiện ra Sầm Vụ, liền len lỏi qua đám người, ôm lấy cánh tay cậu, nhỏ giọng nói: “Tôi vừa đến đã thấy Chu Dã đang nói Tạ ca trộm đồng hồ của hắn.”
Ranh giới giai cấp vẫn luôn rất rõ ràng, đồng phục có thể che lấp phần nào, nhưng học sinh xuất thân giàu có vẫn dễ dàng nhận ra quần áo trên người Tạ Quy Lan rẻ tiền cỡ nào.
Có điều Tạ Quy Lan dáng người cao ráo, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, đến mức dù có khoác bao tải thì trông vẫn đẹp trai, khiến người ta quên mất chiếc cặp sách cũ rích và đôi giày thể thao sờn vải.
“Cậu thiếu tiền,” Chu Dã nói với giọng thương hại, “Tôi có thể cho cậu mượn ít, đồng hồ đó không đắt, nhưng là ba tôi mua cho, tôi đưa cậu một vạn, cậu trả lại đồng hồ cho tôi được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT