Đám người kia đúng là bò không dậy nổi, nhưng cũng chưa chết, chẳng lẽ không cần thể diện nữa sao?!
Bị đánh tơi tả, vậy mà còn ngồi một bên bàn luận rốt cuộc là ai ra tay với bọn họ — đúng là lần đầu tiên gặp phải Diêm Vương sống.
Tên cầm đầu xăm trổ tức đến mức phun tiếp một ngụm máu, run rẩy chỉ tay về phía Sầm Vụ: “Mày... Mày mày mày…”
“Tôi thì làm sao?” Sầm Vụ lập tức lạnh mặt, một cước đá bay tay hắn ra, từ trên cao nhìn xuống mà nói, “Không biết tôi là ai, mà cũng dám quậy ở địa bàn Lam Dạ?”
Tên xăm trổ định bật cười, nhưng mặt hắn sưng đến nỗi giống đầu heo, khóe môi cũng không nhấc nổi, chỉ cố mở đôi mắt tím bầm ra để thể hiện sự khinh thường.
Hắn không tin Sầm Vụ là ai ghê gớm lắm — nhìn thế nào cũng chỉ là một thằng học sinh cấp ba, dựa vào đâu mà hắn phải quen biết cậu?
Ngược lại, tên tóc vàng bên cạnh ngẩng đầu dưới ánh trăng lờ mờ, cuối cùng cũng nhìn rõ mặt Sầm Vụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play