Những người còn lại trên ghế dài cũng cười phá lên đầy ác ý.
“Được Việt ca để mắt tới là phúc ba đời của mày, còn ra vẻ thanh cao cái gì, không mau theo Việt ca đi?”
“Rót rượu mà cũng không xong, thôi thì nằm xuống giang chân ra đi? Tống Lệnh Vi dạy con kiểu gì vậy, không dạy nổi hả?”
Tạ Quy Lan đã quen bị sỉ nhục, lúc đầu cũng không phản ứng, cho đến khi có người buông lời đó.
Ngay lập tức mặt hắn trầm xuống, ánh mắt lạnh băng, trong đôi mắt đen dày đặc sát khí.
Sầm Vụ thật sự không hiểu mấy người này nghĩ gì, Vương Việt vừa lùn vừa mập, chiều cao cũng chẳng nhỉnh hơn hắn là mấy, sao lại có thể tự tin đè đầu cưỡi cổ nam chính như thế?
Cái loại tự tin này, cậu thật sự rất muốn có, chỉ cần cho cậu một ít thôi, có khi cậu đã không mắc chứng sợ xã giao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT