Toàn thân Tạ Quy Lan cứng lại. Lòng bàn tay của Sầm Vụ rất mềm, vẫn đang run rẩy, y hệt như tối qua, giống như đang sợ hãi điều gì đó, nhưng lại vẫn phải ngẩng đầu, thẳng lưng mà đứng ở đây.
Sầm Vụ nhéo lấy cánh tay hắn, cơ bắp căng cứng dưới tay khiến cậu có cảm giác an toàn hơn cả việc xác định giới tính của mình.
Thật sự không ổn thì cũng có thể chạy ra ngoài được.
“Ơ kìa, chẳng phải là nhị thiếu sao?” Vương Việt lười biếng liếc mắt, như thể vừa phát hiện ra Sầm Vụ, hắn nghiền tàn thuốc trong gạt tàn một cách dữ dội, bất ngờ đá một phát vào người đang ngồi cạnh, giả vờ nổi giận: “Sao không ai nói với tôi là nhị thiếu cũng có mặt ở đây?”
Chỗ Vương Việt ngồi có hơn chục người, trừ những người có hợp tác làm ăn với công ty nhà hắn, còn lại đều là đám nịnh bợ bám đuôi.
Kẻ vừa bị đá gọi là Vương Lĩnh, là em họ của Vương Việt, hắn vội vã đứng dậy, nhường chỗ cho Sầm Vụ, cúi lưng lấy lòng: “Nhị thiếu, mời ngài ngồi bên này.”
“Tại tôi cả.” Vương Việt đích thân rót rượu cho Sầm Vụ, “Sớm biết nhị thiếu cũng tới, tôi đã mời qua đây rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play