Tạ Quy Lan từ phòng bệnh đi ra, liền đưa Sầm Vụ về nhà, trên đường còn mua cho cậu một ly trà sữa vải để cậu ôm ấm tay, đêm nay không có tuyết rơi, ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy ánh trăng.
Sầm Vụ thế nào cũng không ngờ được, cậu có thể cùng Tạ Quy Lan nhìn thấy cùng một vầng trăng sáng trên thế giới này.
Đêm nay vẫn như mọi lần, Tạ Quy Lan mặt dày không biết xấu hổ mà kéo tay cậu, dắt cậu về tận cửa biệt thự, không hiểu nổi lại lên cơn bệnh gì mà bắt đầu nói mấy lời cợt nhả, bị Sầm Vụ đánh cho một trận.
Sau đó Sầm Vụ xoay người bỏ chạy.
Chỉ là lần này cậu mới chạy được nửa đường đã bất ngờ dừng bước, quay đầu lại vẫy tay với hắn.
Trong bóng đêm sâu thẳm, Tạ Quy Lan cong môi cười với cậu, Sầm Vụ lúc ấy mới lại quay người tiếp tục chạy về phía trước.
Ngày hôm sau đến trường, Sầm Vụ chuẩn bị bữa sáng cho Tạ Quy Lan, ngồi cạnh hắn cùng ăn, Tạ Quy Lan vẫn bận rộn như mọi khi, một tay ăn sáng, tay còn lại làm bài thi đang dang dở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play