Độ dài: 30 chương (29 chương chính + 1 ngoại truyện)
Văn án:
- Đạt Ngoã, tên anh có nghĩa là gì?
- Ánh trăng quý giá.
- Vậy em nên gọi là gì?
- Đạt Ngoã Nặc Bố.
- Có nghĩa là gì?
- Nữ thần mặt trăng.
Hướng Dương rất hài lòng với cái tên này, thế là cô đi đâu cũng khoe mình tên là “Đạt Ngõa Nặc Bố”.
Nhưng không hiểu sao, mỗi khi mọi người nghe thấy tên cô, họ đều nhìn người đàn ông phía sau cô với nụ cười đầy ẩn ý.
Một ngày nọ, Hướng Dương cuối cùng cũng không nhịn được, dồn Đạt Ngoã vào góc tường.
- Đạt Ngõa, tại sao mỗi lần người khác nghe tên em xong đều nhìn anh?
- Có thể họ đều nghĩ tên em rất hay?
Lý do này Hướng Dương đã nghe cả ngàn lần, cô đương nhiên không tin: "Tên em rốt cuộc có ý nghĩa gì?"
- Em muốn nghe?
- Muốn.
Sự lười biếng trên người chợt tan biến, người đàn ông đứng thẳng dậy, cái bóng trên mặt đất lập tức nuốt chửng phần của cô gái.
Hướng Dương không tự nhiên muốn lùi lại một bước, nhưng bị đôi tay to lớn ở eo ngăn lại.
Ngay sau đó, bên tai cô vang lên giọng nói trầm thấp đặc trưng của đàn ông.
"Đạt Ngõa Nặc Bố có nghĩa là......"
"Bảo bối của mặt trăng." Mặt trăng không ngủ tôi không ngủ, tôi là bảo bối nhỏ của mặt trăng.
【Ấm áp, chữa lành, đời thường, định mệnh】
Mặt trời lập dị, khác thường, điên rồ × Mặt trăng chung tình, một lòng một dạ, yêu từ cái nhìn đầu tiên
LƯU Ý: Truyện dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi RE-UP dưới MỌI HÌNH THỨC. Truyện chỉ đăng duy nhất tại TYT.