Hướng Dương không chút do dự, ngồi phịch xuống bên cạnh Đạt Ngõa.
Chàng trai không biết từ đâu lấy ra cây thước gỗ sáng hôm đó, đưa cho Hướng Dương: “Cô có biết cây thước gỗ này từ đâu mà ra không?”
Bề mặt cây thước gỗ trong lòng bàn tay rất nhẵn, dưới ánh đèn lại mang đến một cảm giác mềm mại lạ thường.
“Đó là thứ ba tôi để lại.” Đạt Ngõa cúi mắt nhìn cây thước, ánh mắt tràn đầy nỗi nhớ.
“Tôi có kể cho cô về ba tôi chưa?” Đạt Ngõa hỏi.
Rõ ràng là câu hỏi do anh ta đặt ra, nhưng Đạt Ngõa dường như không có ý định để Hướng Dương trả lời, mà nhanh chóng tự mình nói tiếp.
“Ba tôi cũng là giáo viên như cô, nhưng ông ấy không chỉ dạy ngữ văn. Khi ông ấy mới đến Shigatse, trường học ở thị trấn mới xây xong, toàn trường chỉ có một giáo viên và ba học sinh. Sau đó có sự tham gia của cha tôi, quy mô trường học đã mở rộng thành hai giáo viên và ba học sinh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT