Convert by DuFengYu on Wiki…
*** Xin chào cả nhà cũng như mấy bộ trước mình thấy bộ này đọc ok nên mình xin phép đăng bộ này để mọi người cùng đọc. Mình cũng xin nói rõ là mình không phải editor chuyên nghiệp nên có sai sót hay lỗi gì mong mọi người nhẹ nhàng góp ý mình sẽ sửa ạ.🙇♀️🙇♀️🥰
“Liệp hộ gia đích quai nhuyễn tiểu phu lang” (猎户家的乖软小夫郎)
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Làm ruộng, Ngọt sủng, Sinh con, Mỹ thực, Cưới trước yêu sau, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Bình dân sinh hoạt, Hằng ngày.
Văn án:
Cố Liễu là ca nhi nổi tiếng trong thôn Cố gia, ai gặp cũng khen ngợi. Cố Liễu không chỉ đảm đang việc nhà mà còn tính tình ngoan ngoãn, mềm mỏng. Thế nhưng, mẹ kế lòng dạ hiểm độc của hắn lại vì chút tiền bạc mà muốn gả hắn làm thiếp cho một tên lưu manh bệnh tật ở thôn bên.
Dù cố gắng phản kháng thế nào cũng không được, Cố Liễu tuyệt vọng, quyết định mang theo một tấm vải trắng vào núi, định tự kết liễu đời mình. Không ngờ, hắn lại được một người thợ săn cứu sống.
Người thợ săn đó vóc dáng cao lớn, rắn chắc, vết sẹo trên người khiến Cố Liễu vừa nhìn đã sợ hãi, nhưng không ngờ sau khi nghe chuyện, đối phương lại nguyện ý bỏ tiền ra cưới hắn!
Cố Liễu lau nước mắt, đỏ mặt nhìn về phía thợ săn cao lớn kia, thầm nhủ: “Hắn tốt như vậy, về sau nhất định ta phải đối xử với hắn thật tốt!”
Vân Bùi vốn là một thợ săn sống trong núi. Một lần tình cờ vào rừng, hắn cứu được một tiểu ca nhi đang tìm đến cái chết.
Đã cứu người thì phải cứu cho trót, nhìn tiểu ca nhi khóc đến đỏ cả mắt, Vân Bùi chỉ nhẹ giọng an ủi:
“Đừng khóc nữa. Chỉ cần ra giá sính lễ, ta cưới ngươi.”
Đối với chuyện hôn nhân, Vân Bùi vốn không ôm quá nhiều kỳ vọng, chỉ nghĩ rằng mình cũng đến tuổi lập gia đình, cưới ai cũng được. Nhưng hắn không ngờ rằng, tiểu phu lang vừa mềm mại vừa ngoan ngoãn kia lại có đôi bàn tay khéo léo, nấu nướng cực kỳ ngon.
Ngày xuân, hương thơm của rau dại mới hái; ngày hè, có chén ô mai mát lạnh giải nhiệt; ngày thu, nhặt hạt dẻ hoang và gà mái già để nấu món canh vàng óng; ngày đông, treo đầy thịt khô thơm ngậy trước bếp…
Giữa nhân gian đầy mùi pháo hoa, bốn mùa trôi qua, hai người cứ thế nắm tay nhau, cùng nhau sống hết một đời.
Tiểu kịch trường:
Tân phu lang của hắn, thân thể mềm mại, chỉ cần khẽ chạm đã xấu hổ đỏ mặt, khiến Vân Bùi càng lúc càng thấy thú vị.
Ban đầu, vì phu lang nhỏ tuổi hơn mình khá nhiều, Vân Bùi còn không nỡ làm gì.
Thế nhưng một ngày nọ, khi đi săn trở về, hắn lại thấy tiểu phu lang của mình nửa cởi quần áo, e thẹn ngồi trên giường, đôi mắt ướt át, khẽ gọi:
“Tướng công…”
Vân Bùi: …
Vân Bùi: Này thì làm sao mà nhẫn nổi nữa!
Thợ săn cao lớn công × Tiểu ca nhi mềm ngoan thụ
Hướng dẫn đọc:
Một câu tóm tắt:
Thợ săn và tiểu phu lang của hắn, cùng trải qua cuộc sống ấm áp ngập tràn mỹ thực hằng ngày.
Ghi lại cuộc đời bình dị nhưng ấm áp của những con người nhỏ bé giữa chốn nhân gian.