Trên đường trở về Tàng Kính Cung, sắc mặt Tạ Khinh Phùng vẫn luôn nặng nề. Lông mày nhíu chặt, thần sắc lúc chợt căng chợt giãn, giữa tức giận và nghi hoặc như có lửa âm ỉ trong lòng thiêu đốt từng chút một.
Hắn nghĩ mãi không ra, rốt cuộc Thôi Vô Mệnh phản bội hắn vì lý do gì. Không biết đối phương đã nhin thấu mình từ khi nào. Nhưng điều khiến hắn canh cánh trong lòng nhất, chính là bản thân lại có thể từ sớm đã bị người kia tính kế, còn ngây thơ tin rằng hắn ta trung thành tận tụy, một lòng vì hắn đào tim móc phổi.
Thế mà chỉ một chiếc cố hồn khóa, suýt chút nữa đã đoạt lấy mạng sống hắn.
Hiện giờ ngẫm lại, năm đó hắn rơi xuống từ trăm trượng lăng tiêu, hôn mê ba năm, sau khi tỉnh lại thì thần hồn không ổn, thường xuyên rời thể chỉ sợ cũng là bút tích của kẻ đó?
Hắn vốn tự cho mình thông tuệ vạn sự, thận trọng từng bước, không ngờ cuối cùng vẫn rơi vào bẫy, thông minh bị thông minh hại, bị người bên cạnh âm thầm bày mưu đến tận bây giờ.
Nếu không có Quý Khâm nhắc nhở, e rằng hắn sẽ cứ như vậy sống cả đời trong mê muội.
Đáng chết thật.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play