“Ngươi nghĩ ngươi còn trốn thoát được sao?” Tạ Khinh Phùng cười lạnh, kiếm phong xoẹt qua, lướt qua cánh tay hắn ta. Máu tươi tức khắc bắn tung tóe, vấy đỏ nền đất.
Bị bức đến tuyệt cảnh, ánh mắt sâu thẳm kia đột nhiên bùng lên sát ý. Y biết rõ thực lực của Tạ Khinh Phùng vượt xa mình, dù có phản kháng cũng chỉ như châu chấu đá xe. Nhưng vẫn cắn răng xoay kiếm, quyết một trận sống còn.
Một kiếm kia lao tới như muốn xuyên thủng lòng ngực Tạ Khinh Phùng nhưng ngay khoảnh khắc ấy, đối phương lại đột ngột thu kiếm, đứng yên bất động, như thể mặc kệ mũi kiếm đâm vào người mình.
Thôi Vô Mệnh sững lại. Kiếm đã đâm tới nửa đường, chỉ cần một chút nữa là có thể xuyên qua ngực hắn nhưng vào thời khắc cuối cùng, Hắn ta lại bất giác đổi hướng. Một chưởng đánh lệch thân kiếm, khiến mũi kiếm sượt qua, chỉ kịp cắt đứt mấy sợi tóc bên thái dương Tạ Khinh Phùng, cuối cùng ghim mạnh vào bức tường đá phía sau.
Tạ Khinh Phùng thong dong đứng yên tại chỗ, ánh mắt bình tĩnh quét qua cánh tay đầy máu của Thôi Vô Mệnh, khóe môi nhẹ cong, chậm rãi nâng mi mắt.
“Ta đã biết từ lâu.”
Giọng nói hắn bình thản như gió thoảng, lại mang theo sự sắc bén của kẻ nhìn thấu lòng người. Ánh mắt liếc qua sắc mặt tái nhợt của Thôi Vô Mệnh, thậm chí còn ẩn hiện nét cười nhàn nhạt: “Ta biết, ngươi vốn không nỡ phá hủy thân thể này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT