Không có lịch ra chương nha
Tác giả: Kỉ Thụ
Số chương: 132
Tình trạng: hoàn thành
https://dichngay.com/translate?u=https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=6512253&bid=ZVGUN1S4CFTcjYi7
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE, Tình cảm , Ngọt sủng , Niên hạ , Thanh mai trúc mã , Chủ thụ , Nhẹ nhàng , 1v1 , Thật giả thiếu gia
[Cao Lãnh Chi Hoa Bị Ép Hắc Hóa – Thật Thiếu Gia Công × Giả Thiếu Gia Bất Chấp Tất Cả ]
Chiêm Ngư vừa tỉnh dậy đã phát hiện mình chính là một nhân vật pháo hôi trong tiểu thuyết – một thiếu gia giả. Gia đình hiện tại, địa vị, sự cưng chiều mà cậu đang có… tất cả đều là giả.
Ngày thiếu gia thật trở về, mọi thứ đều sụp đổ. Cậu bị bố mẹ ruồng bỏ, bạn bè xa lánh, ngay cả những người từng nuôi nấng cũng quay lưng. Nhưng bi kịch chưa dừng lại ở đó – nhà họ Chiêm còn muốn tận dụng giá trị cuối cùng của cậu. Bề ngoài thì nói cậu và Phó Vân Thanh là anh em sinh đôi, nhưng thực chất chỉ coi cậu là con cờ.
Ngay lúc này, mẹ ruột cậu còn treo thưởng 50 vạn để tìm con trai thất lạc.
Chiêm Ngư: Để đó cho tôi! (Nước phù sa không chảy ruộng ngoài!)
Phó Vân Thanh – thiếu gia thật sự của nhà họ Chiêm, là học bá số một của trường trung học Dương Thành. 22 tuổi, anh tốt nghiệp từ học viện danh giá nhất thế giới, trở về tiếp quản tập đoàn Chiêm thị và đưa nó lên tầm quốc tế chỉ trong vài năm ngắn ngủi.
Nhưng hiện tại, anh vẫn chưa được gia tộc tìm về, sống trong cảnh nghèo khó, vừa học vừa làm để nuôi gia đình, thậm chí đồng phục còn chắp vá.
Cho đến một ngày, anh bị chặn lại trong lớp bởi một thiếu niên xinh đẹp, kiêu căng như tiểu vương tử trong truyện cổ tích.
Chiêm Ngư khoanh tay, nhướng mày đầy ngạo nghễ: “Này, học bá! Có muốn sở hữu gia thế hiển hách như tôi, có gương mặt mê người, còn có cả một đám đàn em trung thành không? Chỉ cần đưa tôi 100 tệ, tôi giúp anh biến ước mơ thành hiện thực!”
Phó Vân Thanh: “Tên dở hơi này từ đâu ra vậy?!”
Sau khi được đón về nhà họ Chiêm, mọi thứ diễn ra đúng như lời “thằng nhóc dở hơi” kia nói: anh có được gia thế hiển hách.
Nhưng người từng kiêu ngạo như tiểu vương tử, giờ đây lại trở nên “yếu đuối, nhu nhược” trước mặt anh.
Phó Vân Thanh nhìn mà bực mình, đè cậu vào cửa, gằn giọng hỏi: “Trước đây không phải cậu ngông cuồng lắm sao? Kiêu ngạo của cậu đâu rồi?”
Chiêm Ngư rúc vào lòng anh, run rẩy, giọng yếu ớt: “Em trai à… cậu áp sát thế này, chẳng lẽ muốn hôn tôi à?”
Phó Vân Thanh lập tức đỏ mặt, bỏ chạy trối chết.
Nhưng kết quả… chính anh mới là người bị lật xe!
Trong căn phòng tối mịt, bên ngoài vang lên tiếng bước chân của ai đó.
Chiêm Ngư cắn răng: “Phó Vân Thanh, cậu dám!”
Chàng trai khẽ cười, cúi đầu ghé sát môi cậu, giọng trầm thấp: “Tôi có gì mà không dám? Lúc trêu chọc tôi, chẳng phải cậu cũng rất gan đấy sao?”
# công thụ không có quan hệ huyết thống
# ngọt