Có một khoảng thời gian rất lâu, đầu óc Chiêm Ngư hoàn toàn trống rỗng.
Đến khi tỉnh táo lại, cậu đã đứng trước cổng ngôi trường tiểu học cũ của mình—Trường Tiểu học đại học Dương Thành. Không biết đã đi bao lâu, chỉ biết là rất xa.
Dù tên gọi gần giống với Trường Trung học Dương Thành, nhưng trường tiểu học này lại là một ngôi trường công lập, trực thuộc Đại học Dương Thành. Chính tại nơi đây, Chiêm Ngư đã trải qua sáu năm tiểu học.
Có lẽ, đó cũng là quãng thời gian vô lo vô nghĩ nhất trong cuộc đời cậu.
Hồi ấy, cậu sống cùng ông nội. Dù mỗi khi luyện hí khúc, cơ thể đau nhức đến mức muốn khóc, nhưng vào cuối tuần, ba mẹ vẫn luôn mang quà đến thăm, khuyến khích cậu chăm chỉ rèn luyện, khen cậu thông minh, khen cậu có thiên phú.
Họ chưa bao giờ đặt nặng chuyện điểm số. Dù thành tích học tập của cậu có tệ đến đâu, mẹ vẫn dịu dàng nói:

“Không sao cả, chỉ cần Tiểu Ngư lớn lên vui vẻ là được rồi. Điểm số không quyết định một người có ưu tú hay không. Huống chi, sau này con sẽ trở thành một diễn viên lớn.”
“Mẹ mong con học hí khúc thật sao?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play