Giới thiệu:
Gia đình họ Tạ ai cũng học luật, Tạ Thương cũng có đủ những phẩm chất ưu tú của một gia đình gia giáo: thanh lịch, uyên bác, biết thưởng hương đọc kinh, cầm kỳ thi họa đều thông thạo.
Nhưng anh ta là một kẻ điên. Vừa có thể ôm kinh Phật để đọc, cũng có thể bẻ gãy xương tay xương chân người khác. Vừa dịu dàng, lại vừa tàn nhẫn.
Tạ Thương không làm luật sư mà mở một tiệm cầm đồ, nơi có thể cầm cố bất cứ thứ gì, miễn là câu chuyện đủ hấp dẫn.
Một ngày nọ, có người tìm đến tiệm cầm đồ và kể một câu chuyện:
Ở Hương Thành có một gia đình họ Ôn, con gái nhà đó đều theo họ mẹ. Con gái nhà họ biết hạ cổ, một loại cổ khiến đàn ông điên đảo thần hồn. Người yêu của họ, hoặc là tuẫn táng theo, hoặc là xuống tóc đi tu, tóm lại không chết thì cũng sống cô độc cả đời.
Chú út của Tạ Thương đã chết ở Hương Thành, vì vậy anh đã nhận món cầm đồ này.
Trúng cổ, bị mê hoặc, kích thích, yêu sâu đậm, yêu mà không có được, đau đến không muốn sống. —— Đây là kịch bản mà Tạ Thương đã chuẩn bị sẵn cho cô bé điếc Ôn Trường Linh.
Cuối cùng, người nhận lấy kịch bản "lụy tình" này lại chính là Tạ Thương.
Ôn Trường Linh: Ngạc nhiên không? Thưa ngài Tạ Thương.
(Lưu ý của tác giả: Đây không phải truyện xuyên không đâu nhé, đây là một truyện ngọt sủng hiện đại, từ "kịch bản" trong truyện mang ý nghĩa là một kế hoạch được sắp đặt có chủ đích).