Hán Việt: Xuân Triều Dã Độ
1.
Trong giới ai cũng biết, đại tiểu thư kiêu ngạo Bạch Lê một lòng thích Chu Mục Giác.
Nhưng ngày đó, khi chứng kiến Chu thiếu gia người từ nhỏ đã được người ta cưng chiều vì “Bạch nguyệt quang” của mình mà vung tiền như rác, Bạch Lê nổi giận bỏ đi, chạy ra bờ biển giải sầu.
Trong buổi tiệc, bạn bè khuyên Chu Mục Giác đi dỗ dành cô về. Chiếc ly thủy tinh trong tay ánh lên tia nước sóng sánh, phản chiếu đôi mắt đào hoa thờ ơ của hắn: “Qua hai ngày, cô ấy sẽ tự quay lại.”
Đêm thứ hai, đảo Hạ Phố bất ngờ gặp cơn bão số 8 hiếm gặp trong cả trăm năm, toàn bộ *phà đều bị cấm rời cảng. Đêm ấy, Chu Mục Giác gọi điện, giọng khàn khàn:
“Tiểu Lê, sao còn chưa về nhà?”
( Phà là một chiếc tàu thủy chuyên chở hành khách cùng phương tiện trên những tuyến đường và lịch trình cố định. Có phà chỉ chuyên chở người, nhưng cũng có loại phà được thiết kế để chở tàu lửa hay xe hơi.)
Tiếng điện nhiễu lạo xạo vang lên, hắn lại nghe thấy bên kia, lẫn trong gió biển, có một giọng nam trầm thấp khác:
“Bạch tiểu thư, phòng đã chuẩn bị xong.”
2.
Ngày cảng vừa mở, Chu Mục Giác lập tức tới hòn đảo hẻo lánh kia tìm người.
Trong màn mưa tí tách, một chiếc Bentley đen dừng lại trước mặt Bạch Lê. Từ cửa sổ xe, gương mặt nghiêng kiêu ngạo lộ ra, giọng nói quen thuộc cất lên:
“Tiểu Lê, chơi bên ngoài đủ rồi, nên về nhà thôi.”
Mưa từ mái hiên rơi lả tả lên người cô. Bạch Lê vô thức lùi lại, ngẩng đầu nhìn trời. Ngay lúc ấy, một chiếc ô được che ngang đỉnh đầu.
Cô nghiêng mắt,thấy một đường xương quai hàm sắc lạnh. Cố Minh Dã hướng về phía cô, trầm giọng nói:
“Lại quên mang ô rồi? Về nhà ăn cơm thôi.”
3.
Rời khỏi đảo Hạ Phố, cuộc sống của Bạch Lê dần trở lại quỹ đạo. Cô nghĩ Cố Minh Dã hẳn đã sớm quên mình, vị khách qua đường phiền toái kia.
Nhưng trong một buổi tiệc, lúc đang thay quần áo, cánh cửa bỗng bị một bàn tay to ép chặt. Bên tai cô vang lên giọng nói trầm thấp, vừa mê hoặc vừa ngang ngược:
“Chơi một trò đi. Nếu đêm nay hắn không tìm thấy em… thì em chính là của tôi.”
[ Hướng dẫn đọc ]
Song C ( cả nam nữ chính đều là lần đầu của nhau)
Nam phụ lên làm nam chính
Nam phụ vừa cứu vừa cướp
Kẻ phá lệ dưới ánh trăng: Cố Minh Dã
Kẻ đuổi không kịp, chịu cảnh hỏa táng tràng:
Chu Mục Giác
( hỏa táng tràng: chỉ ngược luyến tàn tâm)