Editor: JUE
Quý Cửu âm thầm thở dài: Xem ra vẫn còn kém xa lắm.
Cô kiên nhẫn lướt hết một vòng cửa hàng hệ thống, rốt cuộc cũng nhận ra bản thân… quá nghèo. Số tiền mấy vạn tệ kiếm được từ quà thưởng chẳng thấm vào đâu. Ngay cả loại công pháp tu tiên nhập môn rẻ nhất cũng phải khởi điểm cả trăm triệu, đừng nói đến việc mua nổi.
Cắn răng đóng lại giao diện Tiên giới, cô mở sang mục “hiện đại”. Ở đây thì hàng hóa phong phú, quen thuộc hơn nhiều: đồ ăn, thức uống, quần áo, vật dụng thường ngày… đều đủ cả.
Cô chọn vài món mình thích, tiện tay đặt thêm hai chai sữa bò nguyên chất. Thân thể này bị nắng phơi đen nhẻm, uống thêm sữa xem có cải thiện được phần nào không.
Đồ được mua sẽ được chuyển thẳng vào không gian livestream của hệ thống. Quý Cửu tính toán cẩn thận: phải lấy đồ ăn dần dần, không thể quá lộ liễu, bằng không bị người khác phát hiện thì nguy.
Trong phòng livestream, fans nhìn cô hết vui mừng lại buồn rầu, hết ngẩn ngơ lại mừng quýnh, ai nấy đều nghi ngờ có phải cô bị “xuyên người” nhập vào rồi không.
【Chủ bá tỉnh lại đi!】
【Má ơi, nhìn thế nào cũng thấy không bình thường.】
【Ngày đầu tiên mà đã có cảm giác sắp “treo acc” rồi sao?】
Quý Cửu chẳng thèm để ý. Cô lấy chai sữa bò vừa mua ra, ngồi xổm xuống đất mở nắp, uống ừng ực một hơi.
Khát chết mất! Đói nữa! Buổi sáng mới uống có một bát cháo loãng, sớm tiêu hóa sạch rồi. Ngụm sữa này vào, cả người như được tiếp thêm sức lực.
Uống xong, cô lại miễn cưỡng tiếp tục cắt lúa. Cô không muốn làm việc, nhưng cũng không thể công khai lười biếng. Chỉ cần làm chậm một chút, vừa vặn giống nguyên thân ngày trước – như vậy mới không bị nghi ngờ.
Nhưng cô hoàn toàn không biết rằng, khoảnh khắc mình lôi sữa bò ra uống, khán giả bên kia màn hình đã náo loạn.
Ban đầu, còn có người nghi ngờ livestream xuyên không là giả. Nhưng tận mắt thấy cô “biến không ra có” lấy hẳn chai sữa bò nguyên chất, 80% người xem lập tức tin. Chỉ còn một bộ phận cố chấp… chẳng qua là miệng cứng không chịu thừa nhận.
Có người còn thử lưu lại đoạn video rồi phát sang nền tảng khác để kiểm chứng, nhưng kết quả – trong video hoàn toàn trống rỗng, chẳng thấy chai sữa nào. Đó chính là hệ thống can thiệp, bất kỳ ai quay lại cũng chỉ thấy khoảng trắng.
Phòng livestream ngay lập tức bùng nổ. Lượng người xem tăng vọt, chớp mắt đã vượt quá trăm vạn. Bình luận tuôn như thác, mỗi giây đều đủ để nhấn chìm tất cả tin nhắn khác.
Quý Cửu đang mải cắt lúa mới sực nhớ ra — hình như mình vẫn còn một đám fan đang chờ trò chuyện.
Đóng cửa thương thành, Quý Cửu mở ra giao diện phòng live stream. Bình luận trong khung chat quá nhiều, cô nhìn không kịp, đành đổi sang hiển thị một đợt mới.
Cô liếc nhìn con số người xem trực tuyến. Chỉ trong chưa đầy nửa giờ, lượng người theo dõi đã bùng nổ vượt qua con số một triệu, hơn nữa còn đang tiếp tục tăng lên không ngừng.
Quý Cửu dùng ý niệm kết nối với hệ thống, mở miệng:
“Các bạn spam nhanh quá, tôi nhìn không nổi, thật sự không biết nên nói gì nữa.”
Lời vừa rơi xuống, màn hình live stream lập tức trở nên yên tĩnh như chân không.
Quý Cửu: “……”
Tôi chỉ bảo các người đừng spam quá nhiều, chứ đâu phải bảo các người không được nói gì đâu?
Một lúc lâu sau, cuối cùng cũng có fans lên tiếng:
【 Chủ bá, có thể nói tiếp được chưa? 】
【 Nhược Nhược cũng muốn hỏi, tôi thật sự tò mò tình trạng hiện tại của chủ bá. 】
【 Chúng ta nghe lời mà, nhưng cô đừng im lặng như vậy. Nãy giờ rõ ràng tôi thấy chủ bá cầm ra một chai sữa bò tinh khiết uống. 】
【 Đúng đó, đúng đó. 】
【 Cùng hỏi! 】
Quý Cửu vừa cúi đầu cắt lúa, vừa trả lời:
“Trước hết tôi trả lời câu hỏi của fans vừa rồi. Các bạn thấy đó, tôi đang cắt lúa. Nếu không hoàn thành, tôi sẽ không có phần lương, mà không có lương thì cũng không có cơm ăn. Nguyên thân để lại cho tôi chỉ có năm xu tiền cùng chưa tới hai mươi cân lương thô. Số đó muốn ăn thì phải chờ tới vụ thu hoạch sau mới có thể đổi lấy lương. Nói thật, nghèo đến mức còn thảm hơn cả tôi lúc trước. Ít ra trước kia tôi còn có ba nghìn tiền lương để tiêu.”
“Còn chai sữa bò kia, là tôi mua ở thương thành. Dùng tiền hoa hồng từ quà tặng fans vừa nãy mà mua, tôi vốn dĩ không có lấy một xu. Cho nên… ở đây, tôi thật sự muốn cảm ơn mấy vị đã hào phóng tặng quà. Cảm ơn các bạn.”
Nói xong, cô hơi cúi đầu về phía camera, coi như lời chào cảm tạ.
Ngay lập tức, bình luận lại nổ tung:
【 Cửu Nhi, không cần cảm ơn, anh đây nuôi cô! Cô cứ mua nhiều đồ ngon mà ăn, thân thể cô gầy trơ cả xương rồi kìa. 】
Theo sau dòng chữ kia, một loạt du thuyền ảo lấp lánh quét ngang màn hình.
Quý Cửu liếc qua, lặng lẽ đếm… mười chiếc, tổng cộng giá trị lên tới một triệu.
Cô vừa ngượng ngùng vừa bất đắc dĩ cười:
“Cảm ơn vị đại lão vừa rồi. Nhưng Quý Cửu xin nhắc nhở mọi người lý trí tiêu phí, đừng vội vàng tặng nhiều như vậy nhé, nhớ cân nhắc kinh tế bản thân trước.”
Nghĩ một chút, cô lại bổ sung:
“Đúng rồi, hệ thống còn có một chức năng gửi bưu kiện. Người xem có thể tích lũy kinh nghiệm, cống hiến. Thương thành có rất nhiều đồ vật đặc biệt, chỉ tôi mới có thể mua. Mỗi tháng tôi sẽ mua một số món quà, sau đó rút thăm tặng cho mọi người. Đồ sẽ được gửi thẳng tới địa chỉ của các bạn. Nói đơn giản thì, ai có nhiều kinh nghiệm và cống hiến hơn, thì tỷ lệ trúng thưởng sẽ càng cao.”
Cô thuận thế giới thiệu thêm một đợt chức năng của hệ thống.
Lập tức, màn hình bình luận thay đổi đề tài:
【 Chủ bá, thật sự sao? Cái gì cũng có ư? 】
【 Cửu Nhi, có nhẫn không gian giống trong tiểu thuyết không? 】
【 Chủ bá, vậy còn công pháp tu tiên thì sao? Nếu có, chúng ta có thể tặng quà để mua giúp cô không? 】
Hệ thống lúc này ngồi không yên, nó sợ cái cô nàng khờ khạo này thực sự đồng ý với đám fans kia, lại còn thật sự nhận lễ vật rồi mua thẳng mấy thứ công pháp, coi công pháp tu tiên như cải trắng ngoài chợ.
Ngay lập tức, trên màn hình nhảy ra dòng chữ cảnh cáo:
【 Chủ bá chú ý! Không được phép công khai tung ra những vật phẩm quá mức tiên tiến hoặc mang tính huyền huyễn trong lúc phát sóng trực tiếp. Nếu vi phạm quy tắc hệ thống, lần đầu sẽ cảnh cáo, lần thứ hai sẽ trực tiếp xóa sổ. 】
Quý Cửu nghe xong, tim mới bình ổn lại, len lén hỏi thăm:
“Thế… ta có thể tự mình tu luyện công pháp ở thế giới này không?”
【 Có thể. Bất quá nơi này không có linh khí, có luyện cũng chỉ như múa quyền tập thể dục, chẳng có tác dụng gì. 】– hệ thống đáp lại bằng giọng điệu kiêu căng, xong liền im thin thít.
Quý Cửu: “…”
Bị hệ thống cảnh cáo, cô cũng chẳng còn vội vàng tích cóp tiền để mua công pháp nữa. Dù sao ở thế giới này, mua cũng chẳng dùng được.
Cô vừa đổ đống hạt thóc vừa gặt xong xuống đất, vừa thong thả nói:
“Những thứ kiểu như nhẫn không gian hay công pháp tu tiên thì không thể gửi qua bưu điện đâu. Mọi người cũng đừng đoán mò nhiều quá. Nhưng mấy lễ vật nhỏ thì hoàn toàn có thể mong chờ. Đã là đồ của hệ thống, nhất định là tinh phẩm.”
Ngay sau đó, màn hình lập tức bùng nổ:
【 Không sao cả! Chúng ta không chê lễ vật nhỏ. Chủ bá có thể thử rút ngay một cái không? 】
【 Đúng đó! Tôi vừa thưởng cho cô cái du thuyền, cô tùy tiện rút ra cái gì cũng được, không cần quá lớn lao. 】
Trong nháy mắt, cả màn hình tràn ngập hiệu ứng quà tặng. Quý Cửu nhìn số lượng lễ vật tăng vùn vụt, tận mười phút sau mới chịu dừng lại.
Cô dở khóc dở cười, chỉ có thể gật đầu:
“Được rồi, nếu mọi người đã nhiệt tình như vậy thì hôm nay tôi sẽ mở thử một phần thưởng. Để tôi xem thử có cái gì thú vị… Tối tan tầm chúng ta lại rút tiếp.”
Buổi trưa, vì đang mùa thu hoạch, chẳng ai trong đội ngũ kịp về nhà. Mọi người mang theo nồi niêu, gạo thô, nhóm lửa ngay bên bờ sông, đào hố đất dựng tạm bếp rồi nấu một nồi cháo lương thực thô.
Quý Cửu còn cố ý tách màn hình ra một góc, để fans có thể trực quan cảm nhận cảnh sinh hoạt mùa gặt của những năm 70.
Ngay lập tức, làn đạn lại bùng nổ:
【 Chủ bá! Đừng nói với tôi, cô sẽ ăn cái đó nhé? Tôi thấy có cô bé vừa bỏ vào một nắm cỏ xanh thì phải, thứ kia có ăn được sao? 】
【 Người ở trên kiến thức hạn hẹp quá rồi. Đó là cây tể thái, không phải cỏ xanh. 】
Rõ ràng, đây là bình luận của một fan rất rành chuyện sinh hoạt nông thôn.
Quý Cửu vừa mới gom hết thóc vào, còn chưa kịp đứng thẳng thì nghe từ phía xa vang lên tiếng gọi ăn cơm.
Đôi mắt cô lập tức sáng rực, bỏ cả lưỡi hái, tung tăng chạy về phía ấy. Buổi sáng cô đã bỏ lỡ bữa cơm tập thể, lần này nói thế nào cũng không thể để mình bị đói thêm nữa.