Cố Ngữ Chân bắt đầu thầm yêu Lý Thiệp từ khi lên học trung học, không một ai hay biết.
Anh là một kẻ phóng túng ngang ngược, tính cách hoang dã, là một thiên chi kiêu tử chưa bao giờ thiếu các cô gái vây quanh cũng chưa bao giờ thôi phóng đãng tùy hứng.
Khi cô đến gần, anh lười biếng chẳng hề quan tâm, uể oải nói với cô: “Học sinh ngoan đừng chơi với người xấu.”
Cô biết với tính cách của anh, anh sẽ không bao giờ thích một cô gái ngoan ngoãn quy củ như cô.
Anh đối xử với bạn gái rất tốt, với mỗi người bạn gái từng hẹn hò, anh chưa bao giờ trở mặt, chia tay cũng chẳng bao giờ khó coi, bởi vì trong lòng anh mãi mãi chỉ có bạch nguyệt quang, anh vốn dĩ sẽ không quan tâm đến bất kỳ ai.
Cố Ngữ Chân cứ ngỡ mình cũng sẽ như vậy, nhưng lần chia tay này lại vô cùng khó coi, khó coi đến mức tất cả mọi người đều phải khuyên anh giơ cao đánh khẽ.
Lý Thiệp im lặng một lúc lâu, gạt điếu thuốc đang ngậm trên môi, dí vào gạt tàn, mang theo vẻ tàn nhẫn bất cần: “Cô ấy nói thích tôi trước, bây giờ lại bảo không quen tôi?”
**Thể loại:** Tình duyên đô thị, Tình hữu độc chung, Thiên chi kiêu tử, Duyên trời tác hợp, Gương vỡ lại lành, HE